Lúc này Tiêu Định Khôn đặt cái bình tráng men lên bàn trà, ngước mắt nhìn cô: “Sao em lại qua đây giờ này?”
Giọng nói rất nhẹ, nghe có vẻ khàn khàn. Trong đôi ngươi anh ẩn đựng thâm ý, khát vọng, bất ngờ, hay là... Điều gì nữa?
Cổ họng Phúc Bảo thấy hơi khô, vội hỏi: “Em đến là vì có chuyện muốn nói với anh.”
Lúc nói như vậy, ánh mắt cô vô thức hạ xuống. Từ góc độ này, vừa khéo cô thấy được một giọt nước nhỏ xuống từ đầu mũi anh, trượt theo ngũ quan góc cạnh rõ ràng của anh, lướt qua cái cằm cứng rắn, qua cả hầu kết đặc trưng của người đàn ông.
Bỗng Phúc Bảo nghĩ tới hôm nọ, ở dưới chân Trường thành, dáng vẻ anh ngửa cổ uống từng ngụm, từng ngụm nước một.
Dưới ánh mặt trời mùa đông, hầu kết mà người đàn ông mới có cứ trượt lên trượt xuống.
Phúc Bảo nghĩ vậy thì thấy khát khô, vội vã lấy ly nước ra, định uống nước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT