Lý Quyên Nhi suy nghĩ một hồi thì đồng ý, nhìn động tác của Phúc Bảo, ghen tị: “Phúc Bảo vốn là eo nhỏ, chân cũng dài, động tác cũng tốt hơn Vu Tiểu Duyệt. Nếu từ tiểu học đã được học vũ đạo thì bây giờ chắc chắn sẽ nhảy tốt hơn so với Vu Tiểu Duyệt.
Ngược lại thì Phúc Bảo cảm thấy ca hát vũ đạo không thể ăn cũng không thể uống được, học thật tốt chuyên ngành của mình mới là điều đứng đắn, mấy cái khác chỉ là thêm chút màu sắc. Lúc bạn không thiếu ăn thiếu mặc lại học giỏi thì những thứ này đều là thêu hoa trên gấm. Nếu gặp phải nạn đói thì ca hát vũ đạo có thể dùng làm cái gì chứ?
Cho nên cô cũng không để ý quá nhiều mà còn đi khuyên mọi người: “Mấy cái vũ đạo này chúng ta cứ tùy tiện làm là được, quan trọng là có tham gia. Tháng sau là thi cuối kỳ rồi, chúng ta nên tranh thủ thi thật tốt, nắm chắc học bổng mới là đúng đắn.”
Mọi người nghe xong, dường như cũng hiểu ra, cũng không còn đặt nặng gì nữa.
Mấy ngày này, mấy cô bạn trong phòng luyện tập cho tiết mục, sau khi luyện tập mới biết là vì để có thể chuẩn bị tốt cho tiết mục lần này thì chủ nhiệm khoa đã mời đến một người bạn tốt để giảng dạy. Người bạn này họ Ninh, là giáo viên vũ đạo của học viện, là nhà vũ đạo của thế hệ trước.
Mấy người bạn cùng phòng nghe xong đều vô cùng hưng phấn, các cô đều đã nghe nói đến giáo viên họ Ninh này, nghe bảo đã từng ra nước ngoài biểu diễn. Bây giờ giáo viên họ Ninh này đến chỉ dạy cho các cô thì cảm giác của các cô không còn như trước nữa.
Vu Tiểu Duyệt nhìn dáng vẻ hưng phấn của các cô lại nói: “Các cậu chờ trước đi, tôi học cùng cô giáo Ninh một động tác trước.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play