Phúc Bảo nhìn người mẹ này của Vu Kính Phi, thái độ rất chân thành, lời nói cũng rất thẳng thắn, nhìn bà ta cười dịu dàng, dù sao cũng không thể coi người này là một kẻ xấu xa. Cô bình tĩnh lại: “Dì ạ, cảm ơn dì đã giúp cháu lấy lại sự trong sạch, tôi rất cám ơn dì.”
Ninh Tuệ Nguyệt nghe lời Phúc Bảo nói, nhìn dáng vẻ của cô, thầm nghĩ đứa nhỏ này thật sự lương thiện và cư xử tốt, giống như bà ta khi còn nhỏ. Lúc này bà ta càng thêm kích động, bà ta gồng mình phải kìm nén, bước về phía trước và nắm tay Phúc Bảo nói với giọng trầm ấm: “Đan Dương, mặc dù dì không biết mẹ của con, nhưng như dì nói vậy đó, dì coi con như con gái của một người bạn mà đối xử. Con có thời gian, hãy đến nhà dì ăn cơm nhé, cũng có thể làm bạn với Vu Tiểu Duyệt. Sau này qua lại tốt đẹp được không?”
Làm bạn tốt với Vu Tiểu Duyệt ư?
Phúc Bảo nghĩ rằng hay là thôi đi, huống hồ trong nhà đó còn có một thằng nhóc Vu Kính Diệu nữa, cô lập tức lắc đầu: “Dì à, cháu rất cảm ơn lòng tốt của dì, nhưng tạm thời quên những chuyện khác đi. Cháu còn có chút việc bận, cháu đi trước đây.”
Không hiểu sao cô đột nhiên cảm thấy gia đình này kỳ lạ ghê, Vu Kính Phi rất kỳ quái, Vu Kính Diệu lại khó hiểu, thái độ thù địch không đâu của Vu Tiểu Duyệt đối với chính mình. Thậm chí cả bà mẹ này của Vu Kính Phi lại càng không thể giải thích được.
Mặc dù hiện tại bà ta có thái độ tốt với bản thân cô, nhưng có một cảm giác bà ta là người luôn kiêu ngạo từ cái cách lần đầu bà ta nhìn cô cô đã thấy vậy. Không thể trông mặt mà bắt hình dong được.
Thử nghĩ xem, chuyện giữa cô và nhà học xem như giải quyết xong là xong. Sau này cô nên ít giao thiệp với họ đi thì hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play