Mẹ của Vu Kính Phi trưng diện tạo cảm giác rất giàu có, có thể quần áo được cứt may rất đắt tiền và tinh tế, không giống so với nhiều phụ nữ ở độ tuổi này mà Phúc Bảo từng thấy.
Quả nhiên là một người thành phố.
Phúc Bảo cười mỉm, bước tới, tự tin ngồi vào chiếc ghế đối diện: “Tiểu Duyệt, đây là bác gái à?”
Vu Tiểu Duyệt nhẹ nhàng đẩy Ninh Tuệ Nguyệt.
Ninh Tuệ Nguyệt vẫn sững sờ nhìn Phúc Bảo, không có phản ứng gì.
Phúc Bảo cảm thấy có gì đó không ổn, khẽ cau mày nghĩ mẹ của Vu Kính Phi quá kiêu ngạo, không muốn mở lời tiếp chuyện, nếu đã như vậy thì vào thẳng vấn đề luôn: “Bác gái kêu Tiểu Duyệt hẹn với cháu là có chuyện gì vậy? Cứ nói thẳng cho cháu biết, cháu ở đây cũng rất bận chuyện bài vở, không có nhiều thời gian.”
Vu Tiểu Duyệt thấy dì vẫn không đáp lại nên nhẹ nhàng đẩy cánh tay của Ninh Tuệ Nguyệt một lần nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT