Phúc Bảo không quá quan tâm đến những gì người khác nói. Cô là Phúc Bảo. Cô được cho là sao chổi hàng ngày từ khi còn nhỏ, cô không nghĩ mình thực sự là sao chổi. Trong một thời gian đó, phát sinh ra chuyện gì cũng là chuyện của quá khứ, cứ để nó trôi đi.
Nhưng Cố Thắng Thiên đã rất tức giận vì điều này.
Về chuyện này, anh ấy đi tìm Hoắc Cẩm Vân và Tiêu Định Khôn, cả hai đều nói họ sẽ để ý đến. Ngày hôm nay, Hoắc Cẩm Vân đã mời họ đến ăn cơm nhà mình, nhân tiện bàn bạc vấn đề.
Gia đình của Hoắc Cẩm Vân sống trong một khu mới xây. Khu này là một tòa nhà gạch đỏ sáu tầng, được nhà nước cấp cho những trí thức cao cấp. Đây là một căn hộ hiếm có ba phòng ngủ và một phòng khách. Khi Phúc Bảo và Cố Thắng Thiên đi đến, ba mẹ của Hoắc Cẩm Vân không có ở nhà, họ đã vào viện dưỡng lão, chỉ có Hoắc Cẩm Văn và em trai Hoắc Cẩm Trạch ở nhà.
Hoắc Cẩm Vân nhiệt tình tiếp đãi bọn họ, vừa cầm thìa nấu ăn trong bếp, trên bàn còn có đĩa hoa quả cùng hạt dưa.
Phúc Bảo vội vàng nói sẽ giúp việc nấu nướng, nhưng Hoắc Cẩm Vân đã đuổi bọn họ ra ngoài: “Phòng bếp nhỏ quá, hai người không tiện, cứ ngồi xuống là được, một chút nữa là xong ngay.”
Phúc Bảo nhìn một lượt phòng bếp, quả nhiên không lớn, nó nhỏ mà mọi người lại đông nên đành bó tay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play