Vu Kính Phi là một quân nhân, dáng người và khí chất của một quân nhân tất nhiên người thường sao có thể so sánh được, dưới sức ép mạnh mẽ của Tiếu Định Khôn, anh ta ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào Tiêu Định Khôn, hỏi với giọng điệu thẩm vấn: “Rốt cuộc anh là gì của Phúc Bảo?”
Tiêu Định Khôn cười: “Đây là trường học, tôi không muốn Phúc Bảo gặp rắc rối, con mẹ nó, anh có giỏi thì theo tôi đi ra ngoài!”
Nói xong anh quay lưng đi.
Vu Kính Phi nhíu mày, sau đó cũng theo sát phía sau.
Tiêu Định Khôn quá gây chú ý, ngày nay, tầm tuổi này, người ta thường mặc áo sơ mi sáng màu, rất ít người mặc áo sơ mi đen. Dáng người của anh lại chuẩn và cao như vậy, đứng ở đó người bình thường sao có thể so sánh được, cộng với mày kiếm và đôi mắt lạnh lùng khiến cho người ta vừa nhìn đã để lại ấn tượng sâu sắc.
Vu Kính Phi cũng không tệ, tuy rằng Vu Kính Phi ăn mặc bình thường nhưng khí chất quân nhân của anh ta chỉ cần liếc mắt cũng có thể cảm nhận được khí thế không hề tầm thường.
Hai người đàn ông bắt mắt như vậy, đứng ở dưới lầu trong ký túc xá nữ như có thù, có thể không gây chú ý sao? Kỳ thật, những cô gái đi ngang qua và những cô gái trong ký túc xá đều đang lén nhìn họ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play