Ngay trong lúc mọi người đang không biết làm sao cho đúng đã thấy Phúc Bảo vừa rồi còn đang lảo đảo đã dừng lại, nhanh chân bước lên trước một bước, sau đó hô to: “Nghiêm, nghỉ.”
Tất cả mọi người sửng sốt, nhưng huấn luyện hai mươi ngày đã tạo ra bản năng cho họ, toàn đội nghiêm nghỉ.
Mồ hôi trên trán Phúc Bảo chảy xuống rơi vào trên lông mi của cô. Cô cảm thấy trước mắt mình ướt át, mơ hồ, ngay cả mắt cũng cay đến mức không mở ra nổi nhưng cô cố gắng nhịn, dùng sức hét lên từ trong cuống họng: “Quốc kỳ phấp phới, hun đúc ý chí, tác phong quân đội vững vàng thể hiện ra dáng vẻ oai hùng của sinh viên. Toàn thể tân sinh viên khóa XX xin kính chào các đồng chí lãnh đạo và các thầy cô giao.”
Lúc này tất cả sinh viên cũng hiểu được ý đồ của Phúc Bảo, đồng loạt giơ tay cúi chào.
Giáo quan và lãnh đạo trên đài hai mắt nhìn nhau, sau đó hiệu trưởng Lý ở giữa đứng lên, dẫn đầu vỗ tay.
Thế là toàn thể lãnh đạo và giáo quan đều đứng lên, đáp trả bằng tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Phúc Bảo nghe tiếng vỗ tay đó, chân tay tê cứng, cánh tay mỏi nhừ nhưng lồng ngực phập phồng, trong mắt càng thêm cay xè, mồ hôi và nước mắt hòa lẫn vào nhau khiến cho cô dường như không nhìn rõ mọi thứ trước mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT