Nói xong, ông ta quay đầu lại căn dặn Vu Tiểu Duyệt: “Tiểu Duyệt, cháu phải cố lên, cố gắng giành giải thưởng huấn luyện quân sự binh chuẩn này về nhà!”
Vu Tiểu Duyệt nghĩ đến vị trí trung đội trưởng của mình bị Phúc Bảo cướp đi, trong lòng cô ta đột nhiên cảm thấy có chút rối bời, nhưng vẫn cười nói: “Ông nội, ông yên tâm đi, cháu nhất định sẽ cố gắng!”
Đến tối, mẹ Vu là Ninh Tuệ Nguyệt trở về.
Ninh Tuệ Nguyệt có hai con trai, con trai cả là Vu Kính Phi ở trong quân đội, mới được nghỉ phép trở về thăm nhà, con trai thứ hai là Vu Kính Diệu, mới mười bốn tuổi, đang học trung học cơ sở, học tập rất xuất sắc. Bây giờ trong nhà còn nuôi một cháu gái họ, cháu gái họ này từ khi mười hai tuổi đã đến sống ở nhà của bà ta, đến lúc trưởng thành cũng xem như là thân thiết. Cháu gái họ này không chịu thua kém ai, thi đậu Đại học Bắc Kinh, khiến cho bà ta cũng cảm thấy vẻ vang.
Hôm nay hiếm thấy ba đứa nhỏ ở nhà, tự nhiên rất vui, vội vàng cùng người giúp việc xuống bếp, nấu một bàn các món ăn ngon, ở trên bàn ăn, yêu thương nói với Vu Tiểu Duyệt: “Hôm nay nấu món củ cải hầm thịt bò mà cháu thích ăn nhất, cho cháu bồi bổ, nhìn đợt huấn luyện quân sự này, cháy nắng nhiều như vậy.”
Vu Kính Diệu ở bên cạnh làm nũng nói: “Mẹ, tại sao mẹ chỉ cho chị ăn, mà không cho con ăn, mẹ không công bằng!”
Bình thường Ninh Tuệ Nguyệt đối xử với Vu Tiểu Duyệt quả thật rất tốt. Đây là con gái của anh em họ được nuôi dưỡng ở nhà của họ. Bình thường bà ta luôn thiên vị Vu Tiểu Duyệt một chút, suy cho cùng thì không phải ruột thịt, nếu chăm sóc không tốt thì khó tránh khỏi tổn hại đến tình cảm hòa thuận giữa anh chị em họ với nhau, thậm chí sẽ khiến mọi người bàn tán.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT