Phúc Bảo đã sắp 18 tuổi, một đầu tóc đen thắt bím từ bên lỗ tai rũ xuống, phía trước là tóc mái, tóc đen nhánh mềm mại, càng thêm nổi bật da thịt trắng nõn trong sáng, giống như sữa bò, tóc đen da trắng lại vô cùng xinh đẹp, một đôi mắt đen trong suốt càng hiện lên vẻ động lòng người, cái mũi nhỏ ngây thơ đáng yêu, đôi môi anh đào nhỏ nhếch lên thành hình vòng cung, làm người vừa thấy trong lòng sinh ra rất nhiều mềm mại cùng thoải mái, phảng phất giống như gió xuân tang ba thổi vào mặt.
Cô gái này rất xinh đẹp, thật xinh đẹp, vừa nhìn làm người kinh diễm, nhưng là loại kinh diễm này lại làm trong long sinh ra sự yêu thích cùng ấm áp, sẽ làm con người cảm thấy sung sướng, thoải mái, mà không có cái gì không khoẻ.
Cho dù cùng là con gái, cũng sẽ không sinh ra cái gì ghen ghét, thật giống như Phúc Bảo vốn dĩ nên kiểu con gái này vậy.
Như vậy Phúc Bảo cùng cô gái bình thường khác, thật là hoàn toàn không giống nhau.
***********
Rốt cuộc Phúc Bảo cùng Cố Thắng Thiên xuất phát đi thủ đô vào đại học là một ngày cuối cùng của tháng tám, sáng sớm Trần Hữu Phúc tìm tới hai chiếc xe bò, đưa thanh niên trí thức thi đậu đại học cùng Phúc Bảo, Cố Thắng Thiên một hơi kéo đến trong nội thành, tới rồi trong nội thành thì đổi thành xe ô tô.
Ô tô ở đường nông thôn lắc lư mấy tiếng, dọc theo đường đi mọi người say xe, khó chịu, hưng phấn, các loại cảm xúc đều có.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT