Tương lai sẽ như thế nào, cô mơ hồ có cảm giác, nhưng cũng không mất bình tĩnh. Dù sao cô cũng không phải là thần tiên.
Nếu như đúng là cuối cùng cũng phải về nhà cày ruộng làm nông, cô cũng mong mình có thể được thuê.
Mà một năm quay lại trường học này, Phúc Bảo và Cố Thắng Thiên phát hiện ra đã có nhiều bạn học trong trường biết mình có thể lấy được bằng tốt nghiệp cấp ba rồi thì từ bỏ việc học, bắt đầu mưu cầu những con đường khác. Cũng có người vốn được hộ khẩu ở trong thị trấn, nhà có ba mẹ ăn sản phẩm lương thực, có thể nhận ca làm việc của ba mẹ, bắt đầu tới làm việc ở công xưởng. Đây xem như là một người có triển vọng tốt.
Trong phòng học lác đác không còn mấy người. Giáo viên đi vào, nhìn một chút, thở dài rồi mới bắt đầu giảng bài.
Đã là năm cuối cấp ba rồi, lòng người hoang mang. Không riêng gì người khác, đến cả Cố Thắng Thiên cũng bắt đầu suy nghĩ: “Thật ra nếu có thể được thuê làm cũng rất tốt, hoặc là xem thử có cơ hội gọi lính không.”
Có thể tham gia quân ngũ như anh cả cũng rất tốt!
Phúc Bảo khuyên Cố Thắng Thiên: “Anh Thắng Thiên à, bây giờ anh sốt ruột cũng vô ích. Nếu quả thật có thuê người hay chiêu binh, chúng ta vừa ghi danh vừa học tập cũng rất tốt mà!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play