Phúc Bảo nhìn nhìn cô ấy chăm chú, nói đầy nghiêm túc: “Chị Uyển Như, chị đừng khóc. Mọi thứ đều sẽ tốt lên thôi. Thật đó, sẽ tốt lên thôi!”
Tôi Uyển Như ngẩn ra.
Không hiểu vì sao cô ấy có một loại cảm giác hốt hoảng, cảm thấy như Phúc Bảo nói sự thật vậy. 
Phút Bảo nói rồi, vậy thì nhất định sẽ tốt lên.
Vậy mà cô ấy lại không kìm được, gật đầu, cười trong làn nước mắt: “Đúng rồi, sẽ tốt hơn thôi...”
Mãi cho đến khi cô ấy tiễn Phúc Bảo và Trần Thúy Nhi đi rồi, lòng bàn chân cô ấy vẫn còn thấy hoảng hốt.
Thậm chí cô ấy bắt đầu vui vẻ, mong đợi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play