Trần Hữu Phúc cau mày, nhìn chằm chằm vợ Nhiếp Lão Tam: “Mọi người còn ai cảm thấy mình nên trở về? Nếu ai thấy mình có sức trở về, vừa khéo sẽ không xảy ra chuyện, vậy thì cứ về đi!”
Ông ta gầm lên như vậy, chút tâm tư của mấy người kia chớp mắt tan thành mây khói.
Sống hơn nửa đời người, hễ gặp chuyện gì cũng phải cẩn thận, nghe lời đảng, đi theo đại đội trưởng.
Đại đội trưởng đã nói vậy rồi, mọi người phải nghe lời.
Nhưng vợ Nhiếp Lão Tam lại cố tình không nghe, vẻ mặt châm chọc: “Tôi không tin, tôi xui xẻo như vậy sao? Tôi về nhà lấy chút đồ, còn có thể xảy ra chuyện vào lúc này chắc? Với lại, còn chưa biết xảy ra chuyện thật hay giả nữa!”
Hoắc Cẩm Vân mím môi, không nói chuyện.
Anh ta là người có học, tính tình dịu dàng, nói chuyện văn vẻ, thật sự không biết nên nói thế nào với người phụ nữ nông thôn đanh đá này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play