Trần Thúy Nhi và Cố Thắng Thiên nhìn nhau, trong mắt hiện lên vẻ mừng rỡ, cùng hét lên: “Là chúng em, là chúng em!”
Phúc Bảo lắng nghe, đột nhiên hét lớn: “Là anh Đại Sơn, là giọng của anh Đại Sơn!”
Người tới đúng là Nhiếp Đại Sơn.
Nhiếp Đại Sơn mặc áo bông cồng kềnh dày cộm, trên lưng đeo một cái giỏ làm bằng trúc, nhìn bọn họ đầy ngạc nhiên: “Không phải thị trấn mấy người đã đóng cửa rồi à? Sao mọi người lại về đây?”
Nói xong, anh ta thấy bờ một tím tái do đông lạnh của Phúc Bảo thì ngay lập tức đau lòng: “Sao lại lạnh đến mức này?”
Anh ta đặt giỏ trúc xuống, muốn cởi áo lông của mình ra.
Phúc Bảo vội vàng ngăn cản: “Không cần, anh Đại Sơn, không cần đâu! Bọn em lạc đường, trên đường từ thị trấn trở về không biết đi như thế nào.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT