Phúc Bảo lắc đầu: “Mình không biết, thế nhưng thà tin là có chứ không thể tin là không có. Vì vậy chúng ta phải nhanh chóng trở về báo tin. Nếu thật sự xảy ra chuyện này, bọn họ đã có sự đề phòng sẽ tránh khỏi thương vong, nếu không đây sẽ là một tai nạn lớn.”
Hiện tại trong đầu Trần Thúy Nhi vô cùng rối loạn, cô ấy suy nghĩ một lúc, hình như Phúc Bảo rất linh. Cô ấy quen biết Phúc Bảo nhiều năm như vậy, một số chuyện nhỏ cô nói về sau đều trở thành sự thật.
Đầu óc cô ấy rối bời, sắc mặt tái nhợt vì sợ hãi, suy nghĩ nửa ngày chợt nói: “Phúc Bảo, chúng ta mau về thôi, mình đi với cậu, đúng rồi, gọi Thắng Thiên nữa!”
Nghĩ đến hình ảnh trong giấc mơ của Phúc Bảo, hiện tại Trần Thúy Nhi cảm thấy muốn bay về nhà.
Ba mẹ, ông bà và anh trai chị dâu của cô ấy đều ở ngay tại cửa thôn, nếu xảy ra chuyện không may, nhà cô ấy là nhà đầu tiên gặp nạn!
Phúc Bảo nghĩ đến bầu không khí trong thị trấn ngày hôm nay, cùng với lời nói lúc trước của Lý Kiện Bách, gật đầu: “Tốt, chưa chắc đợi ở đây sẽ thế nào, chúng ta cùng nhau trở về. Mặc kệ trong nhà xảy ra chuyện gì, tốt xấu gì cũng đang ở nhà.”
Số trời đã định, không phải bọn họ có thể quyết định. Thế nhưng thà về nhà còn hơn phải chịu đựng trong thị trấn, dù gặp chuyện không may cũng ở cùng với người nhà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT