“Cái này, cho cậu đấy.” Nói xong, Lý Kiện Bách móc ra một bọc giấy từ trong túi quần. Bọc giấy phông lên, rõ ràng bên trong có đồ vật.
“Đây là?” Tất nhiên Phúc Bảo sẽ không dễ dàng nhận đồ của người khác.
“Phiếu lương.” Lý Kiện Bách nghiêm mặt nói: “Gần đây mẹ mình không tiện ra ngoài, có điều bà ấy lo lắng cho cậu, nói cậu không dễ dàng, còn nói cậu học giỏi, có tiền đồ. Bà ấy cảm thấy cậu chịu đói đáng thương quá nên đưa phiếu lương cho cậu.”
Hiện tại trong đầu Phúc Bảo hơi rối loạn.
Dáng vẻ nghiến răng nói chuyện của Lý Kiện Bách giống như có thù hận với cô.
Chẳng qua lời cậu ta nói ra lại có ý tốt, cực kỳ tốt.
Phúc Bảo không nhịn được vuốt trán: “Chuyện đó... Bây giờ chúng ta không cần tiếp tục chịu đói nữa, tạm thời có ít phiếu lương có thể ăn, bên phía thím...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play