Nói xong, lại quay qua nói với Lý Kiện Bách: “Kiện Bách, đây là Phúc Bảo, trước kia ba con có nhắc tới, lần này cô bé vì chuyện lương thực, lập công lớn, vào thành nhận khen thưởng, cô bé học tập rất tốt, học tập ở trường tiểu học sản xuất đại đội, lần này thi vào được hạng nhất của xã bọn họ. “
Tôn Yến Hồng khen Phúc Bảo một trận, thao thao bất tuyệt.
Lúc này Lý Kiện Bách đã buông súng gỗ trong tay xuống, đứng lên, nghe thấy lời mẹ mình giới thiệu, cậu ta gật gật đầu: “Phúc Bảo, xin chào.”
Cậu ta để đầu húi cua, sảng khoái sạch sẽ, so với những đứa nhỏ ở nông thôn đẹp trai hơn nhiều, giọng nói cũng rất lễ phép, chỉ là trong ánh mắt lại có chút lạnh nhạt đánh giá.
Phúc Bảo cảm giác được, chỉ lễ phép gật đầu cười với cậu ta: “Xin chào.”
Tôn Yến Hồng bảo Phúc Bảo ngồi đó, Phúc Bảo nhìn qua, chỉ có một cái ghế dài với hai cái ghế, cô bé liền ngồi ở trên ghế bên cạnh.
Lúc này, cửa mở ra, Lý Minh Thuyên đi vào, trong tay còn cầm một cái vá, buộc tạp dề.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT