May mắn thay, Phúc Bảo không phải là hắc tinh, sau khi Lưu Quế Chi nhận nuôi Phúc Bảo, thậm chí cô còn có thể nói chuyện. Nếu thật sự là hắc tinh, Lưu Quế Chi sẽ bị cô bé làm hại sao?
Nhất thời, cả nhà vô cùng khinh thường nhìn Thẩm Hồng Anh.
Một người trưởng thành sao có thể làm như vậy được, mà đã làm rồi thì bây giờ cô ta giả vờ xấu hổ nói ra như thế để làm ích gì.
Trần Hữu Phúc cau mày thật chặt và nhìn Thẩm Hồng Anh mà không nói một lời.
Miêu Tú Cúc nhướng mày: “Ôi, con dâu, ý thức của con thật tốt, đúng vậy, chúng ta nên khen ngợi, cái này xứng đáng để khen ngợi.”
Cố Vệ Quốc nhìn vợ mình rồi thở dài: “Hồng Anh, sao em có thể làm ra loại chuyện này được? Lúc đó vợ chú Tư không nói được, em nhặt được con bé rồi lại đẩy cho Lưu Quế Chi, sao em có thể quá đáng như vậy?”
Ngưu Tam Ny cười tủm tỉm: “Chị ấy làm mấy chuyện này còn ít sao? Lúc trước chị ấy còn mạnh mẽ nhét cây gậy chưa bóc vỏ vào trong người Lưu Quế Chi. Mấy chuyện tầm thường như vậy thì thật là đúng với phong cách của chị dâu cả.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT