Thẩm Hồng Anh rút kinh nghiệm xương máu, đột nhiên nói một câu: “Không được, em phải đòi Phúc Bảo về!”
Cô tanói như vậy, hai đứa con trai một ông chồng bên cạnh đều kinh ngạc: “Gì cơ?”
Phúc Bảo, Phúc Bảo thì liên quan gì đến bọn họ?
Thẩm Hồng Anh hít sâu một hơi, nhìn người đàn ông của mình cùng hai đứa con, trịnh trọng nói: “Em nói thật cho anh biết vậy, lần trước bốc thăm, người bốc được chữ Phúc là em, suy ra em mới là người nuôi của Phúc Bảo, cho nên chúng ta phải đưa Phúc Bảo về.”
Hai đứa con trai và ông chồng của cô nghe xong đều yên lặng không nói gì.
Thẩm Hồng Anh cười: “Không ngờ tới chứ gì, thật ra người có phúc khí thật sự là em, em phải đến nhà chú tư đối chất, nếu lúc trước người bốc trúng là em, vậy em cũng được xem như nửa mẹ của Phúc Bảo, việc này theo lý mà nói vậy mới đúng.”
Ngưu Đản và Ngưu Thuyên liếc nhau, hai đứa đều cảm thấy có phải mẹ mình còn chưa tỉnh ngủ không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play