Lưu Quế Chi sớm đã nói với cô bé là khi chuyển đến căn nhà mới, cô bé có thể có một căn phòng riêng để ở, trong khi ba người anh trai sẽ sống trong một phòng riêng, nghĩ thôi đã thấy tuyệt vời rồi, cuối cùng cô bé cũng không cần phải ngửi mùi mồ hôi chân của anh cả Cố Dược Tiến nữa, cũng không cần phải nghe tiếng càu nhàu của Cố Thắng Thiên nữa.
Cố Thắng Thiên hất mặt lên nói: “Anh trái lại chỉ mong được ăn thịt heo, nồi thịt của chúng ta mới là tuyệt nhất!”;
Biết bọn trẻ tham ăn, Lưu Quế Chi cười nói: “Cháo nấu kĩ, thịt nấu từ từ, heo hầm không được nhanh cũng không quá chậm, thịt heo hầm phải từ từ.”
;Nói xong, cô hỏi Cố Vệ Đông: “Anh thử nhìn xem đã được chưa?”
Cố Vệ Đông nghe vậy liền mở nắp nồi dày cộp nặng nề ra, vừa mở ra, luồng hơi nóng màu trắng trắng đã tỏa ra, khiến cả túp lều nhỏ đều nổi lên một luồng hơi trắng, luồng hơi đó kèm theo mùi thịt thơm nồng.
“Thơm quá đi…” Bọn trẻ không khỏi chảy nước miếng.
Cố Vệ Đông lấy đũa chọc một miếng thịt lớn, sau đó lắc đầu: “Vẫn chưa xuyên qua được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play