Mọi người vội vàng an ủi Cố Vệ Đông: “Anh thế này là tốt lắm rồi đấy, chí ít không bị người ta bắt, anh không biết à, Nhiếp Lão Tam bị người ta bắt rồi, nói là đầu cơ trục lợi, bây giờ còn không biết tình hình thế nào, anh có thể về nhà còn không vui lên đi!”
Cố Vệ Đông dường như mới nghe nói đến, lại càng hoảng sợ, vội vã hỏi thăm, mọi người mồm năm miệng mười kể lại tình huống cho ông ấy nghe.
Cố Vệ Đông lúc này bị dọa đến ngu nga ngu ngơ, đi đường cũng không đi nổi, lảo đà lảo đảo đi về nhà, thậm chí đi đến đầu ngõ nhỏ còn suýt nữa ngã sấp xuống đất.
Mọi người lắc đầu, thở dài: “Lần này bị ăn giáo huấn rồi, đoán chừng sau này không dám lăn lộn nữa rồi!”
;Một người khác khoát tay áo nói: “Chúng ta đều là nông dân, muốn có cơm ăn phải dựa vào ông trời, lăn lộn cái gì!”
Cố Vệ Đông về nhà trong sự bàn tán và than thở của mọi người, vừa về đến nhà, mọi người trong nhà nhìn thấy ông ấy hiển nhiên đều bị dọa sợ.
Các anh, các chị dâu thoạt nhìn tình hình này đã hiểu, không kiếm được tiền, còn trở thành kẻ đi chạy nạn đói rồi ư? Thật quá đáng thương, đáng thương quá đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play