Phúc Bảo nhìn sang, đó là một cái hộp thiết hình vuông, trên hộp vẽ một cặp đôi mặt đỏ như trái trứng, đội một cái mũ trắng, trên người khoác áo bông dài, trong cổ còn quấn khăn quàng đỏ.
Tô Uyển Như mở nắp hộp sắt ra, lấy ra một cái bánh quy trong hộp sắt đưa cho Phúc Bảo, không quên chia cho cả Tiêu Định Khôn và Hoắc Cẩm Vân. 
Phúc Bảo tò mò nhìn bánh quy trong tay, cái bánh quy này với bánh quy từ trước giờ cô bé ăn không giống nhau, trên bánh bích quy có chút màu xanh giống như của lá cây, hình như còn có màu đỏ nữa?
Tiêu Định Khôn cúi đầu nhìn cái bánh trong tay, nói với cô bé: “Đây thật sự là đồ ăn ngon, em nếm thử xem đi.”
Phúc Bảo bẻ lấy một miếng, đặt ở trong miệng, sau khi nếm thử, ánh mắt trong suốt chợt toát lên vẻ mừng rỡ.
Bánh quy này ăn quả nhiên rất ngon, thơm hương xốp giòn, là thứ mà những đứa trẻ ở thôn quê này có năm mơ cũng không có để ăn, nhưng bánh bích quy này không giống như những cái lần trước Tiêu Định Khôn cho cô ăn, trong bánh quy này mang theo vị thức ăn mềm mại, còn có chút vị của trái cây nữa.
Phúc Bảo ăn xong một miếng vẫn còn thèm, liếm liếm môi nhìn cái hộp kia: “Đây là bánh bích quy gì ạ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play