Mọi người gật đầu hùa theo: “Đúng, nói đúng lắm, bà Cố đối với cô vậy là tốt lắm rồi!”
Miêu Tú Cúc nhướn nhướn mi lên, tiếp tục nói: “Nhưng mà hôm nay tôi bắt buộc phải nói rõ một việc, Phúc Bảo là cháu gái của Miêu Tú Cúc tôi, là cháu gái của Cố gia tôi, là một khuê nữ tốt, nó không phải là sao chổi gì hết, cũng không phải là quỷ xui xẻo đầu thai nào cả, nếu sau này còn ai dám nói cháu tôi như vậy, tôi sẽ dùng chổi đánh chết người đó.”
Nói xong, bà cầm cây chổi trong tay, đập thẳng về phía bậc cửa dưới chân của vợ Nhiếp Lão Tam, chỗ đó phát ra một tiếng bịch trầm đục.
Vợ Nhiếp Lão Tam sợ tới mức run cả người, bà còn tưởng rằng Miêu Tú Cúc định đánh mình.
Miêu Tú Cúc đập vào bậc cửa, nắm chặt cây chổi trong tay nói: “Ai còn dám nói cháu gái Phúc Bảo của ta là sao chổi, ta sẽ cầm chổi đến thẳng nhà người đó đập!”;
Mọi người chen chúc châu đầu ghé tai nghe, đồng ý: “Sau này không được gọi Phúc Bảo nhà người ta như vậy nữa, Phúc Bảo là một đứa trẻ ngoan!”
Trong chốc lát, tất cả mọi người đều khen ngợi Phúc Bảo, có người nói Phúc Bảo lớn lên giống như tiểu đồng tử dưới trướng quan âm bồ tát, cũng có người nói Phúc Bảo nói chuyện dễ nghe, có người còn nói Phúc Bảo hiểu chuyện, cuối cùng Cố Thắng Thiên lớn tiếng nói: “Em gái Phúc Bảo của con mỗi ngày đều cùng con lên núi để cắt cỏ cho heo ăn, em ấy rất chịu khó!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play