Phúc Bảo nhìn thấy cha mình là Cố Vệ Đông cũng ở trong đó, đang lăn qua lộn lại đánh nhau với một người khỏe mạnh trong đại đội sản xuất bên kia, cô bé càng sốt ruột, nhịn không được hét lên: “Ba, Ba, ba đừng đánh…”
Ai dè vừa mới dứt lời, miệng của cô đã bị bịt lại.
Cô ô ô vài tiếng, nhanh chóng quay đầu lại nhìn thử, chỉ thấy người bịt miệng cô lại là Tiêu Định Khôn.
“Hét gì chứ, cẩn thận chút!” Tiêu Định Khôn cau mày, trầm giọng trách móc cô: “Những người đó mà đánh đến đầu em thì cái mạng nhỏ này của em coi như xong đó.”
Phúc Bảo sốt ruột đến mức sắp khóc: “Anh Định Khôn, ba em, ba em đang đánh nhau với người ta kìa.”
Tiêu Định Khôn thờ ơ nhìn về phía bên kia: “Ừ, đang đánh nhau.”
Anh từng đọc trong sách rằng trước giải phóng người nông thôn từng vì con kênh mà đánh nhau, không ngờ bây giờ bọn họ lại đánh nhau vì tranh giành khối đất ở sườn núi, hơn nữa còn đánh kiểu tập thể như này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play