Nhà nào nuôi heo hay nhà nào không nuôi heo đều biết hết. Nếu như ai đó bỗng dưng trộm một con heo để nuôi thì chắc chắn sẽ bị phát hiện. Nếu như là người ngoài thôn đến trộm thì khi heo kêu thét lên chắc chắn bị phát hiện, gan của tên trộm cũng không lớn như vậy.
Phúc Bảo lúc này mới yên tâm cùng Cố Thắng Thiên bê chậu thức ăn cho heo đổ xuống cho heo ăn, nhìn con heo lúc lắc cái đuôi nhỏ, rầm rì rồi hếch cái mũi đến ăn thức ăn khiến cả hai bật cười.
Cho heo ăn xong, cả hai vừa vào đến nhà thì nghe thấy Miêu Tú Cúc gọi bọn họ: “Hai cháu đi đưa cơm cho mọi người ở ruộng đi. Hiện tại cày bừa vụ xuân bận quá, đoán chừng bọn họ sẽ không về đâu.”
Phúc Bảo và Cố Thắng Thiên nhanh chóng đi đến, thấy Miêu Tú Cúc chuẩn bị hai phần đồ ăn, một phần mang cho mấy người Cố Vệ Đông đang đi sửa bờ đê, phần còn lại mang cho mấy người Thẩm Hồng Anh đang làm việc ở cánh đồng.
Phúc Bảo mang đồ ăn đến cho Cố Vệ Đông, bên trong là sáu cái bánh ngô được bọc trong vải lồng và ba cây dưa muối.
Hiện tại nhà họ Cố có ba người đều đi sửa bờ đê, là Cố Vệ Dân, Cố Vệ Quân và Cố Vệ Đông, lúc Phúc Bảo đi đến thì thấy một đám người đang bận bịu. Bây giờ cũng không phải thời điểm tốt nhất để sửa đê điều. Chỉ vừa mới vào xuân, đất vẫn còn tương đối cứng sau khi bị đóng băng trong mùa đông, có nhiều chỗ đất còn cứng thì phải vung cuốc lên đào thật mạnh xuống. Điều kiện ở nông thôn cũng không tốt, không có đủ xe đẩy, xe bò và gia súc nên chỉ có thể dựa vào sức người, mọi người phải khiêng những thúng đất nặng đi đi về về để vận chuyển đất.
Loại công việc này tiêu hao quá nhiều sức lực, còn mệt hơn nhiều so với việc trồng hoa màu bình thường cho nên Miêu Tú Cúc đã chuẩn bị cho mỗi người hai cái bánh ngô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT