Ánh mắt Mạnh Như Yên sáng ngời, hạt dưa cũng lười cắn, tự mình bóc hạt dưa cho Hạ Trừng Trừng:
“Sau đó nữa! Sau đó thì sao!”
“Sau đó, tôi lại cảm thấy…”
Hạ Trừng Trừng thở dài, lắc đầu: “Anh ấy, không được!”
Mạnh Như Yên:!!
“Nhưng loại chuyện này, làm sao tôi lại không biết xấu hổ mà nói với anh ấy được?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play