Ăn cơm xong, Trình Kiệt đi đón Cố Đình Chu, anh ấy còn tri kỷ đóng một tấm ván gỗ ở trên xe đạp để cho Cố Đình Chu có thể gác được cái chân đang bị thương.
Sau khi Lý Thanh Vận dọn dẹp xong nhà cửa và thoa thuốc cho Phán Đệ xong, cô bắt đầu lục lọi lung tung.
Phán Đệ vội vàng tới đây nên cái gì cũng không mang theo, những đồ dùng sinh hoạt hằng ngày đều phải chuẩn bị lại lần nữa, đặc biệt là quần áo và giày vớ.
Lý Thanh Vận tìm một ít quần áo có kích cỡ nhỏ trước khi nguyên thân không sinh sinh con rồi đưa cho Phán Đệ để cho cô ấy mặc thử xem.
Kết quả là cô ấy mặc vào vẫn rộng thùng thình, những nơi lộ ra đều là da bọc xương khiến bất cứ ai nhìn thấy đều cảm thấy ghê người.
“Chị ơi, mấy bộ quần áo này tốt quá, chị tìm một ít quần áo cũ cho em là được.” Phán Đệ ngượng ngùng nói.
“Những bộ quần áo này đều nhỏ, hiện tại chị cũng không mặc được, em mặc đi. Ở đây có hộp kim chỉ, nếu có chỗ nào không vừa thì tự em may lại nhé.”
“Hơn nữa, chị có mấy cuộn len, chị vẫn luôn bận rộn nên cũng không có thời gian để làm. Chị muốn đan áo len cho hai đứa nhỏ nhưng vẫn chưa có thời gian làm. Nếu em thật sự muốn giúp đỡ thì em đan hai cái áo len đi.”
Lúc nãy khi lục lọi ngăn kéo giường đất, Lý Thanh Vận cũng vừa mới đột nhiên phát hiện ra cái này. Để cho Phán Đệ làm chút chuyện, không chỉ có thể dời đi sự chú ý của cô ấy, mà còn có thể làm cho cô ấy không còn áy náy và yên tâm thoải mái sống ở đây.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT