Mẹ Cố nói: “Con lấy về cho thằng hai với bọn nhỏ ăn đi, chúng ta không cần những thứ này, huống hồ chi mấy ngày nay con đã cho chúng ta rất nhiều đồ tốt rồi, còn may quần áo cho mẹ và cha con, tốn không ít tiền, nói đến đó là chúng ta được hời."
Mẹ Cố biết cô đang trả lại gà và cá của ngày hôm qua, trong lòng cũng vui mừng, vợ thằng hai cuối cùng cũng biết đạo lý đối nhân xử thế.
Nhưng cô đã mua vải và bông để may hai bộ quần áo, chắc phải trị giá mười mấy đồng tiền.
“Mẹ cứ giữ lại đi.” Lý Thanh Vận bị đẩy tới đẩy lui rất phiền, nên nói chuyện có hơi lớn tiếng hơn.
Điều này khiến mẹ Cố sợ hãi, hiếm khi vợ thằng hai làm được việc gì phải trái, tính tình lại không tốt như vậy, bà ấy không dám nói gì nữa, nhanh chóng lấy bát và giỏ ra đưa cho Lý Thanh Vận.
Về đến nhà, Cố Đình Chu đã dọn cơm xong, Đại Bảo quy củ ngồi ở bàn ăn chờ đợi.
"Lần sau không vội, đợi vết thương anh bình phục, anh vội gì thì vội."
"Không có việc gì. Ngồi xuống ăn cơm đi."
Ba người cùng nhau gặm những khúc xương to thơm phức, cắn một miếng sủi cảo béo ngậy, lại ăn thêm một ngụm canh rong biển, rất vừa miệng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play