Lý Thanh Vận đuổi Đại Bảo đi xong thì bắt đầu thu dọn bát đũa, cũng không nói gì nữa.
“Đắc Bảo qua đây có chuyện gì à? Sao còn động đao nữa?” Cố Đình Chu bế Nhị Bảo, chậm rãi cất lời.
Hiển nhiên là Cố Đình Chu đã nhìn thấy Lý Đắc Bảo bỏ chạy rồi.
“Cũng không có chuyện gì, thằng bé đấy toàn tật xấu, đã thế còn vừa lười vừa tham, không nhìn nổi nữa nên dạy chút.” Lý Thanh Vân lựa chuyện nhẹ để nói.
Dù sao cô cũng không thể nói Lý Đắc Bảo qua đây để đòi tiền, ăn chực được. Vốn dĩ người đàn ông này đã xem thường gia đình cô, nói ra sự thật sợ rằng mọi chuyện chỉ càng nghiêm trọng hơn.
Lý Chiêu Đệ vứt lại nguyên đống bòng bong, giờ cô là người phải đi gỡ rối. Trong truyện, Cố Đình Chu không phải là một người cha tốt, nhưng nhân phẩm của anh thì không có gì để chê.
Bởi vì Lý Thanh Vận tạm thời không có ý định ly hôn người đàn ông này, cao chạy xa bay, mà dù sao thời đại này cũng chẳng cho phép, hơn nữa hai đứa trẻ này cần cô.
Có thể chung sống hòa hợp với người đàn ông này, nuôi dưỡng bọn nhỏ là tốt nhất, còn nếu nước sông không thể phạm nước giếng thì được nước nào hay nước đấy vậy.
Cô không biết, người đàn ông trước mắt cũng trùng sinh quanh về, anh đã nhìn thấu được hết mọi thứ từ lâu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play