Thanh Duyệt về nhà cãi nhau to với ông ấy một trận, Dư Quý kể lại những lời mẹ mình nói.
“Có phải bây giờ cô… Chê bai tôi rồi, tôi…Một là không có bản lĩnh… Hai là không có tiền, không… không phải là người chung đường với cô..”
“Lý Thanh Duyệt tôi đây là người như nào chẳng lẽ anh không rõ ư? Lúc đầu đến Kinh Thị, đã nói với nhau có việc sẽ cùng cố gắng làm, nỗ lực kiếm tiền mong cả nhà có cuộc sống tốt hơn, hiện giờ có tiền rồi, anh ngược lại thì hay rồi, cứ như một kẻ ngáng chân tôi, hùa theo mẹ anh dày vò tôi, các người có phải vẫn muốn quay về sống những ngày tháng vất vả!”
Lý Thanh Duyệt thiếu điều bị chồng mình chọc đến nổi điên.
“Tôi rất muốn… Quay về.” Dư Quý lắp bắp nói.
Ông ấy thà rằng mình chưa từng rời khỏi thôn quê, thà rằng chảy qua những ngày tháng làm lụm vất vả.
Lúc đó Lý Thanh Duyệt chỉ là một cô gái quê mùa, rất xứng đôi với ông ấy, hai người luôn có những chuyện nói không hết với nhau.
Còn Lý Thanh Duyệt của hiện tại, mặc trên mình quần áo cắt xén hợp dáng vóc, mỗi ngày một phong cách không giống nhau, gặp người cũng đều là người có chút địa vị.
Lý Thanh Duyệt giống như hoa lan trong cốc vàng, lúc mọc ở ruộng thì trông không đẹp, còn khi được người khác cấm lên từ đường thì lại đẹp đến chói mắt người nhìn, từ trong ra ngoài tỏa ra khí chất cao sang.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT