Hai người nói xong chuyện đi theo quân đội liền ôm nhau ngủ.
Rạng sáng ngày thứ hai, trời chưa sáng Lý Thanh Vận đã thức dậy, gió tuyết đã ngừng.
Ngoài nhà trắng xóa như tuyết, hiển nhiên tuyết đã chất đống, vừa giẫm chân xuống thì tuyết đã che mất mu bàn chân.
Lý Thanh Vận tìm ra giày Ô Lạp cũ của Cố Đình Chu trong nhà, cô đập cỏ Ô Lạp đã hái vào mùa thu rồi nhét vào trong giày Ô Lạp anh.
Như vậy thì đi ra ngoài sẽ không sợ chân bị cóng.
“Vợ vất vả rồi, anh đi đây.” Cố Đình Chu nhận hai chiếc giày Ô Lạp mang vào, vừa chuẩn bị dụng cụ mình mang lên núi.
Lý Thanh Vận làm bánh kếp cho Cố Đình Chu ăn trưa, lại bỏ bình nước sôi đầy vào, để anh uống khi khát lúc đi săn.
“Đừng mang theo nước chứ? Đến lúc đó dùng nắm tuyết giải khát là được, dù sao bình nước này sẽ nhanh chóng bị nguội.” Cố Đình Chu chỉ vào bình nước nói.
“Không được, nước lạnh cũng là nước sôi để nguội, tuyết không được đun lên, nếu có vi khuẩn thì uống vào sẽ tiêu chảy.” Lý Thanh Vận cố chấp nhét bình nước vào trong ngực anh.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play