Nghe được những lời của cô, trong lòng Trình Hoài Sơn như bị kim châm, vừa thương vừa xót. Cô gái yếu đuối này chỉ muốn có một cuộc sống bình yên mà cũng khó khăn đến vậy.
“Vậy chúng ta cứ quyết định như vậy đi, sau này cùng nhau sống hạnh phúc nhé.” Trình Hoài Sơn vội vàng đáp lại.
“A?” Thanh Hoan có chút không hiểu, quyết định rồi sao? Không phải mới nói vài câu sao? Cô ấy đồng ý lúc nào vậy?
“Không phải vừa nãy em nói, có người bằng lòng sống tốt với em, em sẽ đồng ý sao? Anh có thể, anh đảm bảo, tuyệt đối sẽ không đánh mắng, bắt nạt em. Những thứ mà người khác kết hôn có, anh sẽ không thiếu. Nếu em đặc biệt muốn gì, có thể nói. Năm nay anh đã dành dụm được một số tiền, đủ để chúng ta kết hôn, em yên tâm.” Trình Hoài Sơn vỗ ngực cam đoan.
Thanh Hoan trợn mắt há mồm nhìn anh ta, sao lại nói đến chuyện kết hôn rồi? Nhanh vậy sao?
“Nếu em ngại, anh sẽ trực tiếp nói chuyện với chị em.” Trình Hoài Sơn thấy cô ấy kinh ngạc đến mức không nói nên lời còn tưởng cô ấy xấu hổ không dám đưa ra yêu cầu gì.
“Hmm, hình như hơi nhanh quá?” Thanh Hoan khéo léo nói.
“Không nhanh đâu, sau khi chúng ta thống nhất, anh lập tức đi mua đồ, sớm nhất cũng phải đến đầu tháng sau mới xong, nếu muộn hơn nữa sẽ đóng băng mất, rất lạnh, làm gì cũng không tiện.” Vừa hay, cưới vợ về nhà sớm, cả mùa đông dài mấy tháng, có thể ở nhà vun đắp tình cảm, thật tuyệt vời.
Thanh Hoan nghĩ, lúc trời quá lạnh, làm gì cũng phiền phức, mời khách ăn tiệc gì mà chưa kịp đặt lên bàn đã lạnh rồi, và quan trọng nhất, cô ấy xấu hổ khi ở nhà chị cả suốt mùa đông.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play