Lý Thanh Vận cho Nhị Bảo uống sữa xong thì thay tã, Cố Đình Chu bên này cũng đã tắm rửa xong, Thanh Hoan đã nấu canh trứng, lại bưng toàn bộ đồ ăn lên bàn ăn.
Đặt Nhị Bảo vào trong nôi, sau lưng kê một cái gối đầu, để cho cậu bé tự mình dựa ngồi chơi, chỉ cần có thể nhìn thấy người lớn, về cơ bản cậu bé sẽ không bao giờ khóc.
Chỉ là khi đói bụng, cần đi tiểu, hoặc là bị giật mình, cậu bé mới khóc nháo lên thôi.
Lúc này mọi người mới ngồi xuống dùng bữa tối, sau một ngày mệt nhọc, đồ ăn giữa trưa đã tiêu hóa hết từ lâu, đói đến mức ngực trước dán lưng sau, lúc này, có một chén cơm tẻ thơm ngào ngạt, ăn kèm cơm với món tiết canh, còn có canh trứng, tư vị này quả thật tuyệt vời.
Tiết canh phiên bản đơn giản, nhận được sự khen ngợi nhất trí của mọi người, Đại Bảo ăn tiết canh vị thanh đạm cũng rất ngon lành, thằng nhóc nói thẳng: "Mẹ ơi, lần sau nhà ta có tiết, mẹ làm món này ăn nữa đi, ngon lắm luôn á."
"Được rồi, con ăn nhanh đi, con mèo háu ăn." Lý Thanh Vận mỉm cười đồng ý.
Cuối cùng mọi người ăn một tô lớn đồ ăn hết sạch sẽ, cơm tẻ cũng ăn không còn, hôm nay Lý Thanh Vận đặc biệt chứng rất nhiều cơm tẻ, nhưng vẫn không đủ lấp dạ dày cho mấy người, chỉ riêng một mình Cố Đình Chu đã ăn ba cái chén cơm tẻ lớn.
Cơm nước xong xuôi, Lý Thanh Vận lại đi tìm thím Giang đặt một cân thịt, hứa rằng sáng sớm ngày mai sẽ đi qua lấy.
Thu hoạch vụ thu không được ăn thịt là điều không thể, để che giấu tai mắt người khác, còn phải đi đặt chút thịt để che đậy.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT