Lý Thanh Vận hơi ngạc nhiên về sự nhạy cảm và hiếu học của chàng trai trẻ tuổi này.
Kim Lân đúng là không phải vật trong ao, gặp gió mây lập tức hóa thành rồng.
Cậu ta nghèo túng đến vậy mà vẫn giữ được thái độ tích cực hướng về phía trước, đúng là hiếm gặp, cô cũng muốn giúp một phen, nhưng Lý Thanh Vận vẫn cúi đầu hỏi Đại Bảo: "Đại Bảo, con có sẵn lòng dạy cho anh Nhị Ngưu không?"
Đại Bảo suy nghĩ một lúc rồi nói: "Cha nói, ôn cái cũ học cái mới. Con sẵn sàng dạy lại cho anh Nhị Ngưu như vậy là con có thể học lại một lần. Nhưng có thể con dạy không tốt bằng thầy được." Trông thằng bé có vẻ hơi xấu hổ.
Nhị Ngưu vội vàng xua tay: “Không sao đâu, em chịu khó dành thời gian dạy dỗ anh, anh đã rất hài lòng rồi, cảm ơn Đại Bảo, cảm ơn thím.”
Lý Thanh Vận nhét số tiền trong tay cho Nhị Ngưu, ba mươi bó củi lớn nếu cô không đốt giường đất mà chỉ nấu cơm thì cũng đủ dùng hai ba tháng, một người lớn cũng phải làm việc cật lực rất lâu mới được số củi này, thực sự rất vất vả, không thể bóc lột sức lao động trẻ em như vậy được.
Đại Bảo dọn ghế đến, lấy vở và bút mới, hai người ngồi dưới mái hiên và bắt đầu “giảng bài” một cách rất nghiêm túc, trông khá buồn cười.
Lý Thanh Vận cũng không quản bọn họ, bắt đầu bận rộn với công việc riêng của mình.
Mỡ heo ở nhà gần hết rồi, dù nấu món mặn hay món chay cô đều dùng mỡ nên tiêu hao rất nhanh.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT