Cố Đình Hoa lấy lại tinh thần, nhớ tới trong lúc kích động vừa nãy, bản thân đã hơi hoảng loạn, vừa khóc vừa nói: “Nhưng mà anh hai đánh anh ta thành như vậy, nếu như anh ta không tới đón con thì phải làm sao?”
“Hèn chi người ta nói mang bầu một lần khờ đến ba năm, hẳn là con đã khờ rồi, trong bụng của con có cháu của nhà họ Tôn bọn họ, trong tay còn nắm được nhược điểm ăn vụng bên ngoài của Tôn Chí Cường, cậu ta dám không đến đón con sao. Chẳng những cậu ta phải tới đón con, còn phải xem con giống như ông bà mà cúng bái, nếu không cả nhà bọn họ đều phải xong đời. Con quá quan tâm thể diện rồi, đã như này rồi mà vẫn lo người ngoài nói cái gì, không phải bản thân sống tốt là được rồi sao.” Trong nhà chưa tỏ ngoài ngõ đã tường, đến cả chị dâu cả Cố cũng hiểu đạo lý của câu này.
Cố Đình Hoa ôm đầu khóc, nói: “Vữa nãy con đối xử như thế với anh hai, chắc chắn anh ấy giận con rồi. Làm sao đây, anh ấy sẽ không thật sự không thèm lo cho con chứ?”
Chị dâu cả Cố không nhìn nổi, thầm nghĩ mặc kệ mới đúng đấy, đáng đời, ai bảo cô ta không có mắt nhìn.
Cô ta chán ghét, liếc nhìn cô gái ngồi dưới đất, vội vàng đi nấu cơm.
Mẹ Cố cũng rất tức giận con gái không biết điều, nhưng nghĩ đến cô ta còn đang mai thai, chỉ có thể an ủi: “Rảnh rỗi thì đi nói lời xin lỗi tử tế với anh hai chị hai con, người một nhà chỉ cần thành thật với nhau là sẽ không có chuyện gì.”
Cố Đình Hoa thầm nghĩ cô ta sẽ không thèm đi xin lỗi Lý Chiêu Đệ đâu, phải nói xin lỗi thì cũng là Lý Chiêu Đệ phải xin lỗi cô ta, cô chửi cô ta như vậy, vẫn chưa tính sổ với cô thì thôi.
Nhưng mà cô ta cũng biết lúc này mình đuối lý nên không dám nói thêm gì nữa.
Cha Cố và anh cả Cố đều đã vào phòng, không muốn nhìn thấy cô ta, nhắm mắt làm ngơ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play