Nghĩ đến đây, Cố Đình Hoa cắn chặt môi, để mình không rơi nước mắt.
"Chuyện không giống như cậu nói nhỉ, không bằng đi hỏi người tình của cậu một chút xem, để trả lại công bằng cho cậu? Cậu không sai à, nhà các cậu đã nhốt Đình Hoa trong nhà bao nhiêu ngày rồi?
Tôn Chí Cường, đàn ông đàn ang, người làm chồng, làm ra chuyện mất mặt như thế, cậu còn mặt mũi tới tận đây xin Đình Hoa về với cậu, là cảm thấy con gái nhà họ Cố chúng tôi dễ bắt nạt đúng không?
Không phải cậu muốn chịu đòn nhận tội sao? Được thôi, chịu một trận đòn roi của tôi rồi nói chuyện cũng không muộn."
Cố Đình Chu nghe xong thì chán ghét không chịu nổi, anh nắm cành mận gai ngay dưới chân, đi lên đánh vào lưng Tôn Chí Cường, vụt vụt mấy cái.
Đánh tới nỗi Tôn Chí Cường kêu cha gọi mẹ, lăn lộn trên mặt đất, Cố Đình Chu thì không chịu dừng, cành mận gai giống như có mắt cứ quật lên người anh ta.
"Cha mẹ cứu con với, oa, đau quá, đau chết con mất." Lần này anh ta khóc thật, nước mắt nước mũi dính đầy mặt.
Cha Tôn mẹ Tôn nhìn đến ngốc luôn, người anh trai này thật sự xuống tay được.
Mẹ Tôn vội vàng đi tới kéo tay Cố Đình Chu, muốn đoạt lấy cành mận gai: "Anh hai Đình Hoa, đừng đánh nữa, đừng đánh nữa."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT