Trong nhà có mấy miệng ăn, mỗi ngày đều chỉ ăn được một ít thức ăn mặn, toàn dựa vào việc mua thịt. Đối với không gian thịt, thật sự là như muối bỏ biển.
Vì thế, Cố Đình Chu nảy sinh ra ý tưởng đi săn. Trước kia, dù có đi săn cũng phải giao lên cho công xã, chỉ có thể được chia một chút thịt, không thú vị chút nào. Nếu bị bắt quả tang là lén giấu thịt đi thì không những mất thể diện mà còn phải nộp lên cho công xã nữa.
Hiện tại thì khác hẳn, có không gian của Lý Thanh Vận, muốn mang mấy con mồi về nhà không phải là chuyện dễ như trở bàn tay hay sao?
Hơn nữa, chuyện càng quan trọng hơn là mấy ngày nay, vợ của anh cứ buồn bã ỉu xìu, âu sầu mãi. Anh muốn giúp cô thay đổi tâm trạng, vui vẻ hơn một chút. Thấy mỗi lần đem đặc sản vùng núi về nhà, cô đều cười ngây ngô, anh chắc chắn là cô cũng sẽ thích đi săn động vật hoang dã.
Quả nhiên, dọc đường đi, Lý Thanh Vận đều vui tươi hớn hở, còn ngâm nga những ca khúc chẳng biết tên nữa.
Hai người đi dọc theo đường nhỏ rất dài, Cố Đình Chu vẫn luôn dùng gậy mở đường ở phía trước, tinh thần độ cao tập trung, đôi mắt anh nhìn chằm chằm mặt đất, thỉnh thoảng lại ngẩng đầu lên quan sát xung quanh.
“Anh cứ nhìn chằm chằm vào mặt đất, có cái gì sao?” Lý Thanh Vận tò mò hỏi.
“Anh đang tìm ổ thỏ để đặt bẫy thỏ. Thông thường, thỏ hoang đều hoạt động về đêm và nghỉ ngơi vào ban ngày.
Sáng sớm muốn tìm kiếm hành tung của thỏ hoang thì phải xem có phân hay dấu chân của thỏ để lại hay không. Nếu có rất nhiều phân và dấu chân thì có nghĩa là thỏ hoang ở gần đây tương đối nhiều và có ổ của chúng.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play