Trên thảm đỏ này, có phát sóng livestream trực tiếp cho người hâm mộ toàn mạng xem, Cố Thanh Sương lần này lộ diện, đã làm chấn động truyền thông hai bên, camera chụp ảnh liên hồi, cũng nhanh chóng tải lên Weibo.

Cố Thanh Sương đứng trên thảm đỏ vạn người chú ý này giống như một bức tranh tuyệt mỹ, đặc biệt là cảnh tượng khoe xương bướm xinh đẹp.

“Cứu mạng, một vệt đuôi phượng bên hông cô ấy được phác họa cũng quá chân thực rồi có phải không?”

“Là stylist nào nghĩ ra vậy…………Tuyệt vời. ”

“Phóng to lên nhìn xem, rốt cuộc là hình xăm, hay là vẽ lên vậy?”

“Vẽ đó, một thân da thịt nõn nà của Cố Thanh Sương mà hi sinh xăm mình trên diện tích lớn như vậy, quá lãng phí.”

Trong lúc livestream, ngay khi các fan đang điên cuồng để lại bình luận suy đoán, Cố Thanh Sương đã ký tên xong, bởi vì thời tiết quá lạnh, bây giờ thân thể cô không chịu nổi gió lạnh như vậy, không đợi lên tiếng, Thẩm Tinh Độ đã từ chối phần phỏng vấn của người dẫn chương trình bên ngoài, dẫn cô vào bên trong.

Bên trong đã có không ít tên tuổi lớn, đều dựa theo danh vị mà xếp ghế ngồi.

Cố Thanh Sương mấy năm gần đây trên đà phát triển mạnh mẽ, vị trí cũng được xếp lên phía trước, ngược lại Thẩm Tinh Độ tụt lại phía sau. Hai người lén lút nói chuyện chưa được mấy câu. Anh đã đưa tấm chăn mỏng mà trợ lý đưa tới: “Đừng để bị đóng băng.”

Cố Thanh Sương nhận lấy, nói một câu cảm ơn, tấm chăn mỏng có hoa văn màu xanh đậm dài đến mắt cá chân, bao phủ cả người cô, phần lưng phác hoạ cũng được giấu đi.

Chờ cô ngồi vào chỗ, Lạc Nguyên vội vàng cầm chăn mỏng cùng bình giữ nhiệt tới.

Thấy cô đã có, liền nhét bình giữ nhiệt lại: “Uống chút nước nóng, đừng để bị lạnh.”

Cố Thanh Sương lúc vào đến bên trong hội trường mới thở phào nhẹ nhõm, lúc trước sợ không kịp, chỉ nhấp một ngụm nước bọt, hỏi: “Là ai thay đổi thứ tự xuất hiện với em vậy, lát anh mang một bộ sản phẩm chăm sóc da của thương hiệu cao cấp qua cảm ơn người đó.”

Lạc Nguyên: “Là Khương Nại, cô ấy nghe nói em vẫn còn đang trên đường tới, liền giúp em việc này. ”

Cố Thanh Sương nghe vậy khẽ ngước mắt lên, theo hướng Lạc Nguyên chỉ, nhìn thấy trên ghế khách mời trao giải có một người phụ nữ mặc lễ phục màu xanh nhạt, nghiêng người, có thể lờ mờ nhìn rõ chuỗi vòng xương cá trân châu dán lên đôi vai mảnh mai của cô ấy, rất mỏng rất trắng, hướng lên trên là mái tóc đen búi đơn giản, chỉ dùng một cây trâm bạch ngọc cài lại.

Hình tượng Khương Nại trong mắt người hâm mộ, vẫn luôn là tiên nữ không có thất tình lục dục, khi các nữ minh tinh khác đều hận không thể mỗi ngày mua bản thảo tranh nhiệt với người khác, ekip của cô ngược lại còn phải bỏ tiền ra để giảm nhiệt độ, chỉ chuyên tâm quay phim, nghiên cứu kịch bản, ngay cả hoạt động thương mại cũng không có.

Lạc Nguyên nói: “Cô ấy là người chuyển mình thành công nhất trong số các tiểu hoa lưu lượng, sự nghiệp phấn đấu nhiều nhất, không nói tới việc cô ấy có thật sự kết hôn sinh con gái hay không, hiện tại đã giành được vô số giải thưởng, địa vị trong giới đã không thể xem thường, Hạ tổng nhà chúng ta và chồng Khương Nại hình như cũng là người trong vòng? Em không biết sao? ”

Cố Thanh Sương chưa từng giao tiếp với Khương Nại, ngược lại đã gặp Tạ Lan Thâm mang theo con gái đến Hạ gia làm khách hai lần.

Cô lắc đầu, lại nhẹ giọng nói: “Em có ấn tượng với con gái của Khương Nại… Đó là một cô bé đeo chuông vòng ngọc, trông rất giống cô ấy.”

“Con gái hai người đều sẽ lớn lên, giống mẹ, mười mấy năm sau, có lẽ lại kinh diễm hút hồn bao trái tim công tử hào môn.”

Lạc Nguyên cảm khái hai câu, thấy lễ trao giải bắt đầu, liền tự giác lui ra.

Người trao giải cho Cố Thanh Sương là một vị ảnh đế kỳ cựu khác trong giới.

Mặc dù đây là lần thứ hai trong đời cô giành được cúp ảnh hậu, nhưng đây là lần đầu tiên tự mình lên sân khấu, ý nghĩa hoàn toàn khác nhau.

Khi cô mặc váy đuôi cá đứng trên sân khấu được vạn người chú ý, hồi tưởng lại hai ba năm trước, trong lễ liên hoan phim được mời đến, cũng chỉ có thể ngồi ở hàng thứ ba mà ngưỡng mộ, khi đó Lạc Nguyên còn trêu chọc, để cho cô cố gắng quay thêm vài bộ phim, tăng quốc dân độ rồi tính sau.

*Quốc dân độ: độ nhận diện với công chúng lớn.

Lại nói, các nữ minh tinh nhà khác đều đỏ mắt với vị trí bình hoa lưu lượng hàng đầu trong giới giải trí của cô, hết lần này tới lần khác chơi chiêu, cả ngày nhăm nhe giành lấy.

Những lời này tựa hồ đều rõ ràng trước mắt, trong lúc giật mình, Cố Thanh Sương nhìn lại nửa đời sự nghiệp trước của mình, cô rất biết ơn, cho dù trở lại tuổi mười mấy kia, vẫn không hối hận khi đã lựa chọn con đường làm diễn viên.

Diễn viên, làm tốt mỗi bộ phim, nghiên cứu từng nhân vật, mang lại cho cô không chỉ danh lợi, tiền tài, mà còn là niềm vui tinh thần đặc biệt.

Cố Thanh Sương coi phần sự nghiệp diễn xuất này là một món quà trời cao ban thưởng cho cô.

……

Lời phát biểu cảm nghĩ lúc được trao giải của cô rất ít, chỉ vài giây đã nói xong.

Dừng một lát, cô nhẹ nhàng nói lời cảm ơn đến sự hiện diện của các nhiếp ảnh gia, các nhà báo, truyền thông.

Ngay sau đó, Cố Thanh Sương thoải mái đi xuống khán đài, trong tiếng vỗ tay ầm ầm của mọi người, cô và Khương Nại gặp mặt, hai người không nói nhiều, trong bóng đêm chỉ khẽ gật gật đầu, sau đó cô đi trên đôi giày cao gót chậm rãi lướt qua.

Cố Thanh Sương tối nay đoạt giải thưởng, từ lúc cô xuất hiện trên thảm đỏ, người hâm mộ đã đoán được.

Nguyên nhân rất đơn giản, nếu tự đáy lòng không chắc chắn, sẽ không mặc lễ phục dạ hội cao cấp nổi bật như thế này, huống chi cô được xưng là nữ hoàng bạo hồng, đoạt giải thưởng, là danh chí thực quy.

Trên weibo hot search, top 10 đề tài đều là tạo hình của Cố Thanh Sương tối nay, mà lén lút, cũng không ít nữ minh tinh đi tìm hiểu stylist của cô là ai, cố ý muốn bắt chước phong cách này.

Quan hệ không thân, Lạc Nguyên một mực không tiết lộ nội tình, qua tay thì giới thiệu trong vòng mấy stylist từng hợp tác trong giới.

Quan hệ quen thuộc, Lạc Nguyên hết thở dài lại thở dài nói: “Stylist này thật sự không thể cho mấy người mượn được… Vâng, chỉ vẽ một bức tranh cho Cố Thanh Sương, chỉ để phục vụ mình cô ấy. ”

Có một người chưa từ bỏ ý định, tiếp tục nghiên cứu sâu đến cùng.

Lạc Nguyên chỉ có thể ngả bài nói: “Ý tưởng đuôi phượng là do ông xã Sương Sương nhà tôi tự tay vẽ, đêm nay tạo hình thật sự không phải là cái này, là tình thú vợ chồng son trỗi dậy, nhất thời không thích chuỗi vòng hình rắn, liền vẽ một hình xăm, còn thiếu chút nữa không kịp đến thảm đỏ.”

Đối với việc thiếu chút nữa không kịp thảm đỏ, Cố Thanh Sương sẽ tính sổ với Hạ Tuy Trầm, cô tức giận mấy ngày, cũng không biết anh dùng sơn gì vẽ lên, âm thầm nhớ thương bao lâu, nửa tháng mới dần dần phai đi một ít màu sắc.

Cũng may hoạt động thương mại không nhiều lắm, mấy buổi sau Cố Thanh Sương đều chọn váy lễ phục kiểu dáng bảo thủ, từ đầu đến cuối đều che kín.

Mùa xuân năm sau.

Cô liền thu dọn hành lý cắm rễ ở Hoành Điếm, toàn tâm toàn ý tập trung vào bộ phim đầu tiên sau khi tái xuất, mà Hạ Tuy Trầm cũng không ngại, ở nhà chăm con gái, còn chuẩn bị hôn lễ long trọng của hai người lúc trước còn chưa được cử hành.

Đến lúc này, hai vợ chồng bắt đầu cuộc sống chia xa, mỗi người một việc.

Giang Điểm Huỳnh thấy thế, dùng giọng điệu vô cùng hâm mộ nói: “Hạ tổng đúng là tuyệt phẩm không có phiên bản thứ hai? Vừa biết kiếm tiền lại yêu chiều con gái, cũng sẽ không vô lý vô cớ gây sự bám lấy cậu, khi có nhu cầu sinh lý thì gọi điện thoại qua… Vấn đề là, là một soái ca chính hiệu! ”

Cố Thanh Sương vừa quay xong một cảnh, đang quấn áo khoác ngồi ở trong ghế xoay, đầu ngón tay lướt trên màn hình, nhìn ảnh chụp hôm nay của Tiểu Lý Nhi, thấy Giang Điểm Huỳnh nói như vậy, mí mắt cô cũng không nhấc lên: “Tớ mang thai gần mười tháng, vất vả sinh con, anh ấy nuôi con, đây gọi là vợ chồng hợp tác vui vẻ. ”

“Tớ mặc kệ… Chồng cậu là người đàn ông tốt nhất trên thế giới này.”

“Vậy khi nào cậu cũng tìm một người đi?” Cố Thanh Sương lưu giữ ảnh chụp của con gái xong, cuối cùng cũng nhìn về phía Giang Điểm Huỳnh.

Từ trước khi cô mang thai đến khi Tiểu Lý Nhi đã biết bò, Giang Điểm Huỳnh không ít lần lăn lộn trong các chương trình gameshow tình ái, khách nam từng hẹn hò với cô đã không thể đếm được, kiểu người gì cũng có, kết quả vẫn không ai thành.

Muốn nói cô là Hải Vương, nhưng thỉnh thoảng lại khát khao tình yêu đơn thuần tốt đẹp.

Cố Thanh Sương rất ít khi nhúng tay vào chuyện tình cảm của người khác, bởi vì đây là chuyện không nói nguyên tắc nhất, lần này cô nghiêm túc nói với Giang Điểm Huỳnh: “Hai năm nay cậu tham gia những chương trình gì, Trình Thù đều không tiếc vốn liếng đi tài trợ, thậm chí còn đi làm khách mời, bị cư dân mạng mắng có phải mang tiền vào quấy rối cậu hay không…”

“Điểm Điểm, nếu cậu không quên được Trình Thù, cũng không thoát khỏi sự dây dưa với anh ấy, vậy hãy yêu anh ấy đi.”

“Đem chuyện tiếc nuối lúc trước chưa làm xong, đều đi hoàn thành. Nếu như hai người như vậy vẫn khó có thể đi tiếp, chứng tỏ thật sự không thích hợp yêu nhau cả đời. ”

Giang Điểm Huỳnh rũ mí mắt xuống, gương mặt xinh đẹp hiện lên vẻ mờ mịt hiếm thấy, tự mình nói: “Tìm anh ta nói chuyện yêu đươn một lần nữa sao?”

“Cậu và Trình Thù trong chuyện tình cảm đều vô cùng cố chấp, không nỡ xé rách tầng tốt đẹp kia, cũng sẽ không dễ dàng buông tay.”

Cố Thanh Sương cảm thấy hai người này thích hợp hoặc là tương thân tương ái, hoặc là nhìn nhau chán ghét, yêu đến chết hay hận đến chết, chỉ có thể chọn một cái.

Cô bưng chén trà bên cạnh lên, nhấp một ngụm, lại nói tiếp: “Năm đó anh ấy coi cậu như bạn giường ngủ… Cậu bây giờ cũng coi anh ấy là công cụ trên giường, tình cảm ân oán cái gì cũng đã triệt tiêu sạch sẽ. ”

Giang Điểm Huỳnh có chút động tâm, lúc trước cô nói buông xuống là thật sự buông xuống, sự nghiệp của người mẫu quốc tế, nữ thần của hào quang này, nhất định giúp cô ở trong giới này không thiếu sự ái mộ của cánh đàn ông, cũng thử tiếp nhận một đoạn tình cảm mới, nghiêm túc với nó.

Hết lần này tới lần khác không biết là xảy ra vấn đề gì, mối lúc Giang Điểm Huỳnh muốn động tâm, đối phương lại muốn cùng cô trêu đùa.

Lúc Giang Điểm Huỳnh muốn cặp với tra nam, đối phương lại là một thiếu nam đàng hoàng nghiêm trang, luôn muốn đi đến hôn nhân chính thức.

Có lẽ đúng như lời Cố Thanh Sương nói, đổi một phương thức khác đi chấm dứt tình cảm khó giải khúc mắc của hai người cũng tốt.

Giang Điểm Huỳnh là phái hành động, hôm đó Trình Thù gọi điện thoại đề nghị mời cô đến câu lạc bộ Mặc Điểm tụ tập ăn tối, cô cũng không từ chối.

Thái độ thay đổi đột ngột này của cô, khiến Trình Thù mừng như điên, lại hỏi cô: “Anh đến đón em nhé? Em muốn đi xe gì, miễn là em thích, tôi đều có thể đáp ứng. ”

Giang Điểm Huỳnh nói với anh lúc ở đoàn làm phim tại Hoành Điếm, thuận miệng nói ra tên một chiếc xe sang trọng giá ngàn vạn, cuối cùng dùng ngữ khí thờ ơ: Là Cố Thanh Sương khuyên tôi cho anh một cơ hội, đêm nay tôi muốn cậu ấy đi cùng tôi, anh không có ý kiến gì chứ?”

Trình Thù nào dám làm trái lại ý của cô, thấp giọng nói trong điện thoại: “Em không nhắc tới, anh cũng sẽ tiếp đãi thật tốt.”

Sau khi cúp máy.

Giang Điểm Huỳnh không biết tại sao, chuyện phiền lòng quấy nhiễu cô đã lâu cứ như vậy biến mất.

Cô quay đầu lại nhìn Cố Thanh Sương đang đọc kịch bản, thở dài: “Cậu nói đúng… Một mực tránh né thì người khó chịu chính là mình, thôi bỏ đi, Trình Thù làm sao để đến đây, trận giằng co này, anh ta không mệt, cũng bị tớ hành cho mệt mỏi. ”

……

Trình Thù đại khái là củi khô bắt lửa, làm sao mệt được, đúng giờ liền lái xe sang giá ngàn vạn mà Gang Điểm Huỳnh thích nhất đến đoàn làm phim đón người.

Anh rõ ràng là cố ý chỉnh trang, một thân tây trang màu lam vải bóng loáng lại có kết cấu, tay áo gọn gàng, bên trong là một chiếc áo sơ mi trắng tinh khiết, cà vạt buộc lại, chỉ lộ ra đường cong rõ ràng ở nửa tấc cổ.

Cố Thanh Sương quay xong lại mặc rất tùy tiện, một chiếc váy dài màu trắng không bắt mắt, đứng bên cạnh Giang Điểm Huỳnh, quay đầu nhẹ giọng nói: “Tóc Trình Thù có phải là đã vuốt gel không? Tất cả đều để lộ trán.”

Giang Điểm Huỳnh ăn mặc cũng rất đơn giản, không nghĩ tới Trình Thù lại bởi vì cuộc điện thoại này, ăn mặc long trọng như vậy, còn hơi… Tao bao.

“Xong rồi.”

Thanh âm Cố Thanh Sương hạ xuống, khi người đàn ông dần dần đến gần, cũng khẽ khàng hơn: “Bộ dáng này của anh ấy, rõ ràng là mùa xuân thứ hai của người đàn ông đã bắt đầu… Sẽ dễ dàng buông tha cho cậu sao.”

Vừa dứt lời, Trình Thù cũng đã đi tới trước mặt, đầu tiên mỉm cười chào hỏi Cố Thanh Sương.

Mà tầm mắt của anh, vẫn dừng ở trên người Giang Điểm Huỳnh, không để ý tới người khác, ngược lại không ngại bị lạnh nhạt, rất phong độ mà bước tới mở cửa xe.

Rõ ràng hai người đều là người xã giao, trên đường đến câu lạc bộ Mặc Điểm, ngược lại làm cho Cố Thanh Sương không giỏi ăn nói phải chủ động tìm đề tài: “Hôm nay khiến Trình tổng bận rộn còn phải chạy tới một chuyến đón chúng em, vất vả rồi. ”

“Em quá khách khí rồi.”

Trình Thù bảo Cố Thanh Sương đừng khách khí, lại lấy lòng đưa mắt nhìn Giang Điểm Huỳnh: “Điểm Điểm nguyện ý để anh đến đón, một tiếng rưỡi lái xe thì tính là cái gì, mười tiếng anh cũng không ngại, một ngày một đêm cũng đều cam tâm tình nguyện. ”

Giang Điểm Huỳnh rõ ràng là đã nghe thành thói quen với những lời ngon tiếng ngọt này của Trình Thù hơn một năm nay, khuôn mặt tinh xảo không mang theo chút cảm xúc nào.

Nhưng đây vẫn là lần đầu tiên Cố Thanh Sương được mở mang kiến thức, thì ra Trình Thù đi theo phong cách thể hiện tình yêu táo bạo này.

Không khí trong xe hơi ngượng nghịu, đầu ngón tay cô khẽ dán lên môi, khẽ ho khan “Khụ. Khụ. Có thể cho em mạo muội hỏi một chút, mấy lời này là anh học được từ ai vậy?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play