“ Hắn chết rồi ? ” Chúc An Sinh giật mình, cô đột nhiên nhớ tới lúc đó cô dùng chân đá một phát vào đầu tên lưu manh. Không phải tên lưu manh đó bị cô đá cho một cái đã tử vong chứ ? Tốt xấu gì thì tên đó cũng là một tên tới để hành hung người khác, sẽ không yếu ớt như thế chứ ?
“ Căn cứ theo những gì pháp y kiểm tra được ở hiện trường thì có thể nhận định là trúng độc. Bởi vì ở trên cổ của hắn có một vết như bị kim đâm. ”
Nghe thấy Frank nói vậy, Chúc An Sinh như trút được gánh nặng, thở phào một hơi, cô còn tưởng rằng mình đã mang phiền toái về chứ. Sau đó, Chúc An Sinh bỗng nhớ tới một du thuyền khác đã rời đi ngay trong lúc cô cứu được Trì Trừng.
“ Lúc tôi cứu được Trì Trừng thì có bắt gặp một chiếc du thuyền khác đang di chuyển, anh có nghĩ là trên du thuyền đó có kẻ đã giết chết tên lưu manh không ? ”
“ Tôi thấy cũng có thể là như vậy. ” Frank tán đồng với ý kiến của Chúc An Sinh.
“ Thế tại sao người đó đã giết chết tên lưu manh rồi mà không mang theo thi thể của hắn đi ? Chẳng lẽ người đó không sợ bị bại lộ thân phận sao ? ”
Chúc An Sinh nói xong, Frank cũng bắt đầu suy nghĩ về vấn đề này. Một lúc sau, vẻ mặt Chúc An Sinh thoáng hiện lên sự vui vẻ, nhưng sau đó cô lại nhíu chặt mày.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT