“ Có lẽ là vậy. ” Trì Trừng thở dài một hơi, nói cho cùng thì những thứ này cũng chỉ như một khúc nhạc đệm thôi. Nhiệm vụ hàng đầu của bọn họ bây giờ vẫn là tìm kiếm chứng cứ: “ An Sinh, trước tiên chúng ta về phòng đi, chờ chút nữa chúng ta chia nhau ra hành động. ”
“ Ừm, được. ”
Chúc An Sinh gật gật đầu. Lúc trước, khi mà Trì Trừng đặt vé tàu thì anh đã cố ý đặt cho mỗi tầng một phòng, mục đích chính là để tiết kiệm thời gian điều tra, phòng của Chúc An Sinh là ở tầng bốn, phòng 202.
Sau khi chia tay Trì Trừng, có vẻ như Chúc An Sinh không chần chừ một chút nào, cô ngay lập tức tìm được phòng nghỉ của mình. Đứng ở ngoài cửa, Chúc An Sinh dùng thẻ mà khi lên thuyền cô lấy được để mở cửa phòng ra.
Vừa mở cửa ra, đập vào mắt cô là một cảnh tượng vô cùng xa hoa. Đây là lần thứ hai cô bị ý nghĩ của giai cấp tư sản đánh sâu vào trong trí não. Cho nên, lần này cô vô cùng bình tĩnh, thứ duy nhất hấp dẫn cô là những hành lý đã được mang lên trước đó.
Đóng cửa phòng lại, việc đầu tiên Chúc An Sinh làm là thu dọn hành lý của mình trước, cô đem những công cụ phục vụ cho việc điều tra lấy ra hết. Mà vừa lấy ra xong, cô lại chẳng còn tâm trạng nào mà thu dọn quần áo của mình, cô dứt khoát thô bạo đem hành lý của mình nhét vào trong tủ quần áo, nhét xong thì cứ tính là cô dọn rồi đi.
Làm xong việc này, Chúc An Sinh mới có tâm trạng ngắm nghía căn phòng mình đang nghỉ ngơi. Không thể nghi ngờ gì nữa, căn phòng này thực sự rất xa hoa, chăn ga gối đệm trên giường đều được làm bằng chất liệu tơ tằm, Chúc An Sinh ngồi ở bên mép giường còn tí nữa thì trượt thẳng xuống dưới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play