Sau khi được người phục vụ chỉ dẫn, Trì Trừng và Chúc An Sinh cầm lấy cốc rượu của mình mà đi về phía bàn Lyon.
Lyon đang viết cái gì đó trên bàn, đột nhiên nghe thấy có tiếng người nói chuyện, ông kinh ngạc ngẩng đầu lên. Thấy người tiến về chỗ mình là hai người xa lạ trẻ tuổi, vẻ nghi ngờ càng hiện rõ hơn trên khuôn mặt ông. Nhưng cuối cùng ông vẫn đồng ý với Trì Trừng và Chúc An Sinh, cũng nhìn hai người nở một nụ cười hiền lành.
“ Hai người tìm tôi có chuyện gì sao ? ”
Đợi Chúc An Sinh và Trì Trừng ngồi xuống xong, Lyon mới mở lời hỏi. Trì Trừng nhìn ông lão trông có vẻ nho nhã phong độ trước mặt, nét mặt anh lộ ra vẻ tươi cười hứng thú hiếm thấy.
“ Sao ngài biết là chúng tôi tới đây để tìm ngài ? ” Trì Trừng cố ý hỏi ngược lại một câu.
“ Ở quán rượu này có nhiều chỗ trống như thế, nhưng hai người lại cố tình chọn bàn của tôi, điều đó khẳng định rằng hai người tới đây là để tìm tôi. ”
Lyon vừa dứt lời thì sự tươi cười trên khuôn mặt lại tăng thêm vài phần. Ánh mắt màu xanh lam của ông như lóe lên vài phần thông thái. Chúc An Sinh ngạc nhiên phát hiện ra rằng, mái tóc hoa râm của Lyon là thứ khác biệt nhất, ánh mắt của ông thì lại giống như một viên ngọc bích quý hiếm tinh khiết. Ở trong ánh mắt của ông, Chúc An Sinh không hề nhìn thấy những dấu vết mà năm tháng lưu lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play