Trì Trừng cầm lấy cái ô màu vàng, đi về phía mẹ Emma.
“ Tôi có thể hỏi thêm không ? Cái ô này là của ai ? ”
Mẹ Emma nhìn hành động của Trì Trừng thì có hơi nghi hoặc, nhưng rồi bà lại cảm thấy bi thương : “ Chắc là Emma tự mua đấy. Tôi nhớ có một lần trời mưa, con bé về nhà có cầm theo cái ô này nữa. ”
“ Được, cảm ơn. ” Có được đáp án của mẹ Emma, Trì Trừng liền nói câu cảm ơn, đồng thời anh còn đưa cái ô về tay mẹ Emma : “ Cái ô này thật đẹp. ”
Mẹ Emma nhận lấy cái ô, bà ôm cái ô vào lòng như thể là đang ôm con mình vậy, hết sức dịu dàng vuốt ve nó. Chúc An Sinh và Kiều Trì Na thấy cảnh này, trong lòng không tránh khỏi cảm thấy chua xót.
“ Đúng rồi, tôi có thể hỏi bà thêm một vấn đề nữa không ? Ngày mà Emma cầm ô về là ngày nào, ngày hôm đó cô ấy đã đi đâu ? ”
Mẹ Emma cố gắng nhớ lại nhưng bà không nhớ nổi, đại khái là khoảng hơn một tháng trước Emma cầm cái ô này về nhà. Thời gian qua khá lâu rồi, bà không nhớ được.
“ Thật sự xin lỗi, cái ô mang về được một thời gian rồi. Tôi không nhớ rõ lắm. ”
Nghe được đáp án Trì Trừng cũng không thất vọng, anh hỏi thêm một câu nữa : “ Vậy bà có biết bình thường Emma ra ngoài thì thích đi đâu không ? Cô ấy có học vẽ tranh không ? ”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play