Trong trí nhớ của Chúc An Sinh thì Trì Trừng không có người bạn nào tên Anna hết. Có điều, sau khi nghĩ lại được một lúc thì cô đột nhiên nhớ tới ở quyển sách thứ hai của Trì Trừng đã đề cập tới cảnh sát Anna từng cứu anh một mạng.
“ Đúng vậy, chính cô ấy là người đã ủy thác cho chúng ta tới Vienna giải quyết vụ án này. ” Trông Trì Trừng có vẻ như không tình nguyện lắm khi phải nói ra nhưng anh hiểu rõ giấy không gói được lửa, nên anh lựa chọn nói sự thật.
“ Ân nhân cứu mạng của anh mời anh đi phá án, chuyện này có vấn đề gì sao? Sao anh lại phải che giấu chứ? ” Biết là Anna mời Trì Trừng tới hỗ trợ giải quyết vụ án nhưng sao cô vẫn cảm thấy khó hiểu. Rõ ràng đây là một chuyện rất bình thường, sao Trì Trừng lại phải che giấu chứ? Trực giác nói cho Chúc An Sinh biết, trong chuyện này chắc chắn có gì đó.
Đối mặt với câu hỏi của Chúc An Sinh, Trì Trừng không nghĩ tới việc trả lời. Mà với thái độ đó của anh, cô cũng không phản ứng gì. Có điều, im lặng được một lúc, Chúc An Sinh đã nghĩ ra được đường vòng để hỏi.
“ Trì Trừng, em nhớ là trong sách anh từng viết Anna là cảnh sát ở Las Vegas mà, nhưng sao giờ cô ấy lại ủy thác cho anh tới Vienna điều tra vụ án giết người liên hoàn? ”
Chúc An Sinh cảm thấy, tuy rằng Trì Trừng không muốn nói nhưng nếu cô hỏi mọi việc từ góc độ của Anna thì chắc chắn sẽ tìm ra được điểm đột phá, thế nên cô mới dò hỏi tin tức về Anna.
Vấn đề này của Chúc An Sinh như cái gì đó chọc vào người Trì Trừng. Dường như anh đã thấy hình ảnh của mình năm năm về trước hiện ra, khi đó viện nghiên cứu mới được thành lập không lâu, mà Anna chỉ là thực tập sinh nhỏ bé tại cục cảnh sát ở Las Vegas.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play