Trên đường đi, Mạnh Ninh đã đoán được rằng, nơi Giang Trạch Châu sẽ đưa cô tới, là rạp chiếu phim ngoài trời mà Mạnh Hưởng đã nhắc đến.
Nói một cách chính xác, đó không phải là rạp chiếu phim ngoài trời.
Nơi đó là một bãi cỏ lớn được lát đá, ngoài rạp chiếu phim ra thì còn có cả quán cafe và quầy bar. Những năm gần đây, “bầu không khí” đã trở nên phổ biến khắp các con đường ngõ hẻm. Rạp chiếu phim ngoài trời cũng hình thành dựa trên khái niệm này, chỉ trong vòng chưa đầy một tháng, đã trở thành sự lựa chọn hàng đầu của các cặp đôi trẻ vào buổi tối.
Giang Trạch Châu ném chìa khoá xe cho cậu bé ở bãi đỗ xe, dẫn Mạnh Ninh vào trong.
Buổi tối, gió sông thổi tới, Giang Trạch Châu đã đặt trước vị trí có thể nhìn thấy rõ màn hình chiếụ Nhìn ngang, còn có thể trông thấy cảnh đêm của sông Bích Giang mờ sương.
Các bàn bên cạnh đều gọi rượu, chỉ duy nhất bàn bọn họ, là gọi hai cốc nước cam.
Mạnh Ninh nói “Thực ra không cần gọi nước trái cây, tôi có thể uống chút rượụ”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT