Chương 40
Đối với Hạ Kiến Sơn và Lâm Hồi, ngày cuối cùng của năm được tạo nên từ rất nhiều âm thanh: Tiếng giấy sột soạt trong phòng họp, tiếng bước chân vội vã, tiếng báo cáo dõng dạc cùng tiếng rì rầm nói chuyện, tiếng nhạc cùng tiếng cụng ly cùng nhau chúc mừng trong bữa tiệc cuối năm.
Hiện tại đã mười một giờ, một tiếng nữa là hết ngày.
Hạ Kiến Sơn ôm Lâm Hồi, thì thầm: “Anh không muốn lái xe về nhà.”
Lâm Hồi: “Cảnh sát giao thông cũng không cho anh lái xe, mặc kệ đi, hôm nay chúng ta ở công ty.”
Trong văn phòng của Hạ Kiến Sơn có phòng nghỉ, mặc dù rất ít khi dùng nhưng cô lao công vẫn thường xuyên quét tước và thông gió, đồ đạc được sắp xếp ngay ngắn gọn gàng y như khách sạn.
Hạ Kiến Sơn nằm trên giường, hai tay đan vào nhau đặt sau gáy, không nhúc nhích, Lâm Hồi chưa từng thấy hắn mệt mỏi như thế. Đồng hồ bị ném tùy ý lên giường, áo sơ mi nhăn nhúm, tay áo một bên xắn cao một bên buông, cà vạt thắt hờ trên cổ… Hạ Kiến Sơn nhìn đèn trần, bỗng cất tiếng: “Em có nhớ anh từng hỏi về chiếc bút máy ở nhà em không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play