"Không ngờ đàn anh lại hiểu biết nhiều về trang điểm như vậy." Giọng điệu Phó Lê có hơi chua chua: "Anh đang chờ đồ uống ạ? Em đang vội về phòng ngủ, em đi trước đây, tạm biệt anh ạ."
Nói xong, Phó Lê lập tức xoay người rời đi.
Lục Triết đứng trước cửa hàng đồ uống, không biết mình đã nói sai chỗ nào mà trông dáng vẻ của Phó Lê không vui cho lắm?
Tối hôm đó, Phó Lê nghiên cứu video trang điểm rất lâu, cuối cùng cũng nắm được sự tinh túy của việc kẻ lông mày.
Đầu tiên, cách tán bột chân mày cũng giống như cách đánh phấn mắt, trước khi đánh cũng phải phủi bớt phần phấn dư thừa, sau đó kẻ nét đầu tiên ở giữa lông mày, tô xuống nửa sau rồi vẽ tiếp phần đầu lông mày. Nếu không, trông lông mày sẽ rất đậm, giống như lông mày của cu Shin vậy, nhìn không tự nhiên chút nào.
Phó Lê quyết định ngày mai sẽ thử chút, còn tối nay tẩy trang trước đã.
Sáng hôm sau, Phó Lê dậy sớm để bắt đầu trang điểm. Mỗi một bước đều ấn vào video làm đẹp xem hướng dẫn chi tiết trên đó rồi mới dám động tay, tuy cuối cùng trang điểm chưa được tinh tế nhưng đã tự nhiên hơn ngày hôm qua rất nhiều, nhìn cũng đẹp hơn.
Phó Lê lập tức thấy đắc ý, tô thêm son rồi mới đi mua bữa sáng với bạn cùng phòng.
Hôm nay lúc mua bữa sáng, Lục Triết lại nhìn thấy Phó Lê. Khác với kiểu trang điểm có hơi thô hôm qua, hôm nay cô trang điểm khá nhạt nhưng nhìn rất xinh.
Lục Triết đang định đến chào hỏi thì thấy một nam sinh đỏ mặt đi về phía Phó Lê, nói: “Phó Lê, chào cậu, mình là Chu Trác Vân học Khoa Kế toán, mình để ý cậu từ rất lâu rồi. Mình biết cậu không có bạn trai nên muốn theo đuổi cậu."
Phó Lê dừng bước, quan sát tỉ mỉ cậu ta một lúc, nói: “Cậu không phải gu của tôi.”
Đến tỏ tình mà móng tay cũng không cắt tỉa sạch sẽ, quần áo cũng không được chỉn chu gọn gàng?
Ngoại hình coi như tạm được, nhưng không phải người gọn gàng sạch sẽ, nghĩ sao có thể theo đuổi được cô?
Có lẽ Chu Trác Vân không nghĩ tới Phó Lê sẽ từ chối thẳng thừng như vậy. Dưới cái nhìn của cậu ta, hầu hết nữ sinh đều khá khéo léo, khi từ chối nam sinh sẽ suy nghĩ cho mặt mũi đối phương nên chỉ ám chỉ mình không thích. Cậu ta cứ nghĩ, chỉ cần Phó Lê không nói rõ thì mình có thể giả vờ không biết, sau đó lì lợm la liếʍ. Thời gian lâu dài, có khi Phó Lê sẽ thích cậu ta.
Nhưng Phó Lê từ chối thẳng thừng như vậy khiến kịch bản của cậu ta không thể phát huy tác dụng, nhất thời có hơi luống cuống.
Phó Lê cũng mặc kệ cậu ta, mua xong bữa sáng thì rời đi.
Chu Trác Vân thấy cô muốn rời đi, sốt ruột đuổi theo. Lục Triết thấy thế thì nhíu mày tiến lên ngăn cản đường đi của Chu Trác Vân, để cậu ta không thể đuổi theo Phó Lê.
Chu Trác Vân rất tức giận, nhìn về phía anh: "Cậu là ai hả? Sao lại cản đường của tôi?"
"Đường này không phải của cậu." Lục Triết nói xong, ghét bỏ nhìn cậu ta, chỉ như này mà cũng muốn theo đuổi bé yêu Phó Lê nhà anh? Sao Phó Lê có thể đồng ý cơ chứ!
Lục Triết đi về phía khu dạy học của Khoa Quản lý.
Phó Lê đang đứng ở cửa lớp Khoa Quản lý ăn bữa sáng, cô ăn rất nhanh, sau khi ăn xong thì bắt đầu than thở: "Hiếm khi mới có người thổ lộ với tớ, kết quả người này lại không biết sửa sang lại bản thân, ít ra cũng phải ăn mặc sạch sẽ gọn gàng một chút rồi cắt tỉa móng tay đi chứ. Không để ý bản thân chút nào, quá kém!"
Mấy cô bạn cùng phòng gật đầu: "Nhìn qua cũng không phải người thích sạch sẽ gì cho cam."
Phó Lê bất đắc dĩ thở dài, móc gương nhỏ ra tô lại son môi, sau đó nhìn lớp trang điểm trên mặt mình, cảm thấy cực kì hoàn hảo mới hài lòng cất gương vào trong túi xách.
Hôm nay lúc mấy người bọn họ đi vào phòng học, mọi người trong lớp đều chú ý đến họ. Nói đúng ra là chú ý đến sự khác biệt của Phó Lê.
Trước đây Phó Lê chưa bao giờ trang điểm khi đến lớp, mặc dù cô cũng xinh sẵn rồi nhưng không xinh bằng lúc sau khi trang điểm.
Ngũ quan trước và sau khi trang điểm của cô cũng không thay đổi nhiều, điểm khác biệt duy nhất là trông có tinh thần hơn, đường nét khuôn mặt sau khi trang điểm càng thêm rõ ràng, nhìn tổng thể xinh hơn nhiều.
Mấy nam sinh trong lớp có hơi ngo ngoe rục rịch, bạn cùng phòng Lục Trăn Xuyên chọc chọc cậu ấy, nói: "Hoa khôi hôm nay xinh ghê, mới đi thẩm mỹ về hả?"
"Chắc là trang điểm." Lục Trăn Xuyên đáp.
Lúc mới lên đại học, đột nhiên có một hôm Tô Xuân Xuân cũng trang điểm. Lúc đầu cậu ấy cũng cảm thấy là lạ, sao đột nhiên cô ấy lại xinh hơn trước, hỏi ra thì mới biết được là do Tô Xuân Xuân trang điểm nhẹ, bởi vì trang điểm khá nhạt cho nên không khác gì lúc không trang điểm, nhưng nếu để mấy ông đầu gỗ nhìn thì sẽ nghĩ đây là mặt mộc.
Bạn cùng phòng kinh ngạc: "Nếu nói vậy thì trước đó đều là mặt mộc? Trời ạ không hổ là hoa khôi của khoa, ngay cả mặt mộc cũng xinh như vậy. Cậu nói xem tớ có nên theo đuổi cậu ấy không? Mọi người là bạn học gần một năm rồi, chưa ai thấy hoa khôi có bạn trai cả!"
Lục Trăn Xuyên: “Cậu đi đi.”
Thấy Lục Trăn Xuyên không có hứng thú gì, bạn cùng phòng chỉ đành tự lên kế hoạch ngầm.
Ngày mai sẽ thi cuối kỳ, hôm nay là ngày ôn tập cuối cùng, mọi người nghe giảng rất nghiêm túc, bởi vì những kiến thức thầy cô ôn tập hôm nay rất có thể là trọng tâm của bài thi.
Sau khi lớp học buổi sáng kết thúc, Phó Lê trở về kí túc xá, phát hiện mình nhận được tin nhắn riêng của mấy bạn học.
Bạn học A: Bạn học Phó Lê, tớ có thể mời cậu đi ăn không?
Bạn học B: Có rảnh không? Tối nay chúng ta đi xem phim nhé?
Bạn học C: 【 Hình ảnh 】
Bạn học C: Muốn tập gym cùng không?
…
Phó Lê nhìn những tin nhắn này, khóe miệng hơi run rẩy. Bởi vì mọi người đều ở trong một nhóm lớp nên mặc dù không kết bạn vẫn có thể nhắn tin riêng được.
Trong đó, bạn học C còn trực tiếp gửi cho cô một bức ảnh chụp nửa người trên để trần.
Có vẻ như cậu ta rất tự tin về thân hình của mình, nhưng khi Phó Lê nhìn qua thì lập tức ghét bỏ, không hề thấy dáng người cậu ta đẹp, hơn nữa cậu ta còn không đẹp trai. Vừa nhìn thấy ảnh chụp kiểu này, mục đích là gì cô cũng có thể đoán được ngay.
Xuất phát từ lễ phép, cô vẫn trả lời từng người một.
Phó Lê: Mình đã ăn rồi.
Phó Lê: Mình tự xem phim được.
Phó Lê: Dáng người quá kém, không có hứng thú.
…
Sau khi từ chối hết mấy nam sinh kia, Phó Lê mới đi tìm bé con nhà mình than vãn.
Bé con đang ở trong phòng ngủ, hình như gần đây bé con đang vội làm bản kế hoạch gì đó.
Phó Lê viết xuống bên cạnh: Bé con ơi, hôm nay mẹ trang điểm đi học đó, có mấy nam sinh muốn theo đuổi mẹ nhưng mà họ xấu trai quá. Lại toàn là xài chiêu cũ như mời đi ăn, mời xem phim, còn gửi cả ảnh để trần nửa người trên hỏi mẹ có muốn tập gym cùng hay không.
Phó Lê: Mẹ giống người không đi ăn nổi một bữa ăn, không đi xem phim được à? Muốn đi ăn, muốn xem phim mẹ có thể tự dùng tiền của mình, cần gì phải chờ bọn họ mời? Còn người gửi ảnh trần nửa người kia nữa, dáng người chả ra gì, không biết lấy tự tin ở đâu ra mà gửi cho mẹ nữa. Tên đó đúng là tự luyến quá trời, tưởng mình không đẹp trai nhất nhưng vẫn có thể thu hút phái nữ? Đọc truyện nam tần nhiều quá à?
Lục Triết thấy cô than vãn, không nhịn được cười, bắt đầu trả lời: Vậy em có từ chối không?
Phó Lê: Đương nhiên là từ chối rồi, bề ngoài không đẹp bằng anh trai mắt phượng, dáng người cũng không đẹp như anh trai mắt phượng, tất cả đều không lọt mắt!
Lục Triết nhìn thấy lời này, mặt hơi đỏ, viết chữ hỏi: Anh trai mắt phượng kia đẹp lắm à?
Phó Lê: Đương nhiên, chỉ tiếc là hình như anh ấy có bạn gái rồi. Hôm qua mẹ có trang điểm, không ngờ anh ấy lại nhìn ra. Chắc là vì bạn gái thường xuyên trang điểm cho nên anh ấy mới tìm hiểu qua.
Lục Triết thấy mình rất oan, anh đã có bạn gái đâu, trước đó bạn gái tương lai của anh cũng không trang điểm.
Anh chỉ có thể viết: Không phải lần trước anh ấy nói không có bạn gái à?
Phó Lê: Mẹ nghi anh ấy lừa mẹ. Bé con này, bây giờ mẹ cảm thấy anh trai mắt phượng đẹp trai kia có khả năng là đồ cặn bã. Nói không chừng anh ấy muốn có mối quan hệ mập mờ không rõ với mẹ nhưng lại không cho mẹ một danh phận. Nếu không thì sao mẹ ám chỉ rõ ràng như vậy mà anh ấy lại không hề mở miệng nói gì?
Phó Lê: Không phải mẹ tự luyến nhưng mẹ thật sự cảm thấy anh ấy có thiện cảm với mẹ. Nếu không thì tại sao trong tất cả nữ sinh trong lớp chỉ có mẹ là được thêm WeChat của anh ấy?
Lục Triết cảm thấy mình còn oan hơn cả Đậu Nga, anh đâu muốn mập mờ với cô, là do hệ thống không cho phép anh tỏ tình đấy chứ!
Anh nghĩ đến thanh tiến độ nhiệm vụ phú khả địch quốc của mình, cũng chỉ đành thở dài, viết xuống: Đừng nghĩ nhiều như vậy, nói không chừng chỉ là hiểu lầm thôi. Em còn trẻ, sau này sẽ gặp được.
Phó Lê: Mong là vậy QAQ!
Lục Triết thật sự rất sốt ruột, đến tận bây giờ nhiệm vụ phú khả địch quốc mới chỉ hoàn thành một phần ba, nhu cầu cấp bách bây giờ của anh là nhanh kiếm được nhiều tiền. Với diện mạo của Phó Lê, bây giờ còn học trang điểm rồi sau này trang điểm đẹp, chắc chắn mấy nam sinh từng có thiện cảm với cô đã phát hiện cô không có bạn trai, tiếp theo chắc chắn sẽ muốn thử theo đuổi cô, lỡ cô đồng ý thì sao?
Anh cần phải hành động nhanh hơn mới được!
Lục Triết nhìn bản kế hoạch trong tay, hít sâu.
Tự tin lên, anh có thể làm được. Nếu thành công, trong vòng một năm anh sẽ hoàn thành nhiệm vụ phú khả địch quốc.
Bây giờ Lục Triết đã mở rộng thị trường ngành công nghiệp làm đẹp. Sau khi nhóm khách hàng đầu tiên trong các bệnh viện thẩm mỹ nước ngoài thử nghiệm sản phẩm, họ thấy rất hài lòng với hiệu quả của nó, hơn nữa sau khi nghe nói khách hàng trong nước tiêm vào không để lại tác dụng phụ gì thì càng tin dùng vào sản phẩm hơn. Không chỉ vậy, bệnh viện thẩm mỹ ở nước ngoài rất phát triển, trong thời gian ngắn sản phẩm đã được phổ biến rộng rãi.
Cũng vào lúc này, Lục Triết tung ra thị trường bộ dược mỹ phẩm chăm sóc da.
Trong đó có một loại mặt nạ dược phục hồi siêu nhẹ nhàng cho phái nữ có làn da nhạy cảm và từng phẫu thuật thẩm mỹ mặt.
Đối với các cô gái đã thực hiện các loại phẫu thuật thẩm mỹ mà nói thì chỉ cần đắp loại mặt nạ có tính chữa trị này liên tục ba ngày là có thể nhanh chóng phục hồi da. Trên cơ sở này, những cô gái có làn da nhạy cảm chỉ cần sử dụng hai đến ba lần một tuần là làn da có thể ổn định lại.
Ngoài ra còn có toner, tinh chất và kem dưỡng chuyên dành cho da nhạy cảm.
Cùng với các loại mỹ phẩm dưỡng da bình thường như dưỡng ẩm, làm trắng da, chống lão hóa được tung ra thị trường.
Vì đã quảng cáo rộng rãi từ trước nên mọi người đều biết những sản phẩm này và thuốc tiêm thẩm mỹ chung một thương hiệu, dưới sự phổ biến rộng rãi của thuốc tiêm trước đó, tất cả mọi người đều mang thái độ dùng thử xem thế nào để mua hàng.
Trong tất cả các sản phẩm, kem dưỡng mắt là sản phẩm đắt tiền nhất.
Chỉ với dung lượng 15g mà giá đã lên tới 980 tệ, không đắt như một số kem dưỡng mắt cao cấp của các nhãn hàng nổi tiếng, nhưng so với giá của các sản phẩm trang điểm trước đây Lục Triết mua và các sản phẩm dưỡng da cùng thời mà nói thì giá có hơi cao, nhưng hiệu quả rất tốt, có thể nhìn thấy hiệu quả trong vòng một tuần đối với các nếp nhăn nhẹ.
Trong hai tháng hè vừa qua, cháy hàng nhất là các loại mặt nạ dưỡng da, làm dịu da và phục hồi da mát lạnh.
Những mặt nạ này có thành phần bạc hà, khi đắp lên da sẽ mang lại cảm giác mát lạnh dễ chịu, hơn nữa còn có tính năng phục hồi cho da vừa bị rám nắng, rất thích hợp sử dụng vào mùa hè.
Mặt nạ nằm trong mục giá ổn định, số lượng tiêu thụ rất lớn, hơn nữa còn được quảng cáo rầm rộ trong thời gian này, nhất là luôn xuất hàng cho các đại lý ở nước ngoài với số lượng lớn. Trong nước thì có các flagship store trên taobao luôn được các cô gái chọn dùng nên đã giúp nhiệm vụ phú khả địch quốc của Lục Triết tăng đến 50%.
Chỉ là đợt nhập hàng tiếp theo, tốc độ tiêu thụ sản phẩm đã chậm lại.
Bởi vì ngay từ đầu đã tung ra số lượng lớn các sản phẩm mới, thêm sự kiện giảm giá mua càng nhiều càng được ưu đãi trên taobao nên không ít khách hàng đã mua dự trữ một lượng hàng lớn, tuy mọi người đều thấy sản phẩm dùng tốt nhưng trong nhà còn rất nhiều hàng tồn, do đó lần thứ hai họ mua khá ít, chủ yếu là giới thiệu bạn bè đến mua.
Lục Triết cũng không vội, vừa tiếp tục phát triển ngành làm đẹp, vừa chuẩn bị đầu tư quản lý tài chính.
Trước khi nhận tổ quy tông, anh đã biết đầu tư và quản lý tiền bạc, lúc đó cũng có quỹ phần mềm thanh toán nhất định, tuy lãi ít nhưng có còn hơn không. Bây giờ anh có nhiều tiền hơn rồi, tiền vốn nhiều xấp xỉ nửa đất nước, dù lãi ít nhưng tích tiểu thành đại, lấy tiền vốn bây giờ của anh mà nói thì số tiền tăng mỗi ngày cũng rất nhiều.
Anh gửi một số tiền vào ba ngân hàng lớn, mua một quỹ bảo hiểm uy tín rồi dùng phần còn lại làm tiền vốn cho việc kinh doanh tiếp theo.
Sau đó, anh tiếp tục chú ý đến việc bán hàng qua livestream, tìm được một số streamer đang khá hot rồi gửi sản phẩm thương hiệu của mình cho họ. Sản phẩm đầu tiên được gửi đi là son kem và son dạng thỏi của thương hiệu, anh đưa cho những streamer khác nhau, anh mong bọn họ có thể dành chút thời gian dùng thử, thu hút các cô gái và một bộ phận nhỏ những nam sinh tinh tế mua.
Lục Triết đang nghĩ không biết có nên lấy quần áo trong app nuôi bé con ra bán hay không, bởi vì anh thấy kiểu dáng và chất lượng những bộ quần áo kia khá tốt, đồ lúc trước Phó Lê mua cho anh, anh đã thấy rất tốt rồi.
Kết quả sau đó anh phát hiện, hầu hết những bộ quần áo kia đều là hàng hiệu có thật trong hiện thực.
Cho nên sau khi suy nghĩ kỹ rất lâu, anh quyết định mở một cửa hàng bán quần tất, bán các loại quần tất và tất chân.
So với giá ở thủ đô, giá trong app nuôi bé con là khoảng 1:15, còn nếu là thành phố có vật giá thấp thì là 1:10. Cộng với việc anh đã hợp tác với các công ty chuyển phát nhanh cho nên chi phí giao hàng không cao, vậy nếu anh bán quần tất thì lợi nhuận cuối cùng có thể cao tới 80% - 85%.
Giá của một chiếc quần tất khá rẻ nhưng tỷ lệ sử dụng của các cô gái lại khá cao.
Sau khi đưa ra quyết định, Lục Triết lập tức thừa dịp mùa thu đông này bắt đầu luôn.
Mùa này là mùa cao điểm của việc buôn bán quần tất.
Lục Triết biết, muốn có người mua thì đầu tiên phải có người quảng cáo, mà quảng cáo thì phải bày ra ưu điểm của mình. Bây giờ có nhiều loại quần tất như vậy, không có chút ưu điểm thì khách hàng dựa vào đâu mà mua đồ của anh?
Vì vậy, anh đã mua một đôi ‘tất chân thần kỳ’ trong cửa hàng hệ thống, sau đó lấy nó ra để nghiên cứu kỹ hơn.
Anh so sánh cẩn thận, nhận ra màu sắc của tất chân thần kỳ rất thật, dựa theo màu da khác nhau của các cô gái, có bốn màu là màu đen, nâu, da (tự nhiên) và trắng.
So với tất chân có hai lớp thì loại này chỉ có một lớp, dễ mặc hơn, đây chính là ưu điểm.
So với tất chân một lớp thì màu của nó gần với tông màu da hơn, dù không có bộ lọc thì nó trông khá giống tông màu da bình thường, tuyệt đối là bảo bối.
Lục Triết bàn bạc hợp tác với vài streamer hot trên app Sách Đỏ và gửi tất chân thần kỳ cho họ trước rồi mới bắt đầu mở cửa hàng.
Ngay sau đó, lúc quảng cáo tràn lan khắp app Sách Đỏ, anh lại hẹn mấy streamer nổi tiếng bán quần áo online trên mạng, hi vọng lúc họ mặc thử váy ngắn có thể mặc tất chân thần kỳ. Quảng cáo dạng này nhìn thì như đang thử mặc quần áo nhưng đồng thời cũng đang quảng cáo tất, hơn nữa còn là quảng cáo dài hạn.
Vì vậy, thừa dịp tháng 10 có hoạt động sale trên taobao, các cô gái đua nhau mua hết tất chân thần kỳ, vì gộp đơn nên họ mua luôn cả những loại tất khác. Sau khi mua về đi thử thì cảm thấy giá tất không chỉ vừa phải mà chất lượng còn cực tốt, vì thế họ lập tức đi canh cửa hàng, quyết định 11/11 với 12/12 lại đến mua thêm tất.
Lục Triết kiếm tiền rất vui vẻ, nhất là khi trông thấy nhiệm vụ phú khả địch quốc đã tới 60%, anh cảm động muốn nói với Phó Lê là cho anh thêm nửa năm nữa là anh có thể hoàn thành nhiệm vụ rồi.
Phó Lê phát hiện gần đây bé con nhà mình rất bận.
Không phải lúc nào cô cũng để ý app nuôi bé con. Bởi vì app này chỉ có trong điện thoại cô, sợ bạn cùng phòng hỏi trò chơi này download ở đâu, cô không thể trả lời được cho nên lúc có người khác, cô hầu như sẽ không mở ra xem.
Đến kỳ nghỉ hè, vì ở trong nhà nên cô mới hay mở ra xem, không ngờ phát hiện bé con của mình lại đang cố gắng hoàn thành nhiệm vụ phú khả địch quốc gì đó kia.
Mỗi khi mở app, hoặc là thấy bé con đang lên kế hoạch hoặc là gọi điện để bàn bạc sắp xếp công việc, hoặc trở thành bộ phận chăm sóc khách hàng để trả lời câu hỏi của khách hàng.
Gần đây Lục Triết thật sự rất bận, bây giờ lại có nhiều tiền như vậy, coi như là sếp siêu siêu to, nhưng chỉ cần có thời gian rảnh anh sẽ giúp trả lời tin nhắn.
Anh có số dịch vụ khách hàng của riêng mình, số này được thiết kế đặc biệt có thể chuyển cả thông tin khách hàng cho anh khi trực tuyến và nó sẽ không bị ảnh hưởng gì khi có việc, vì vậy anh không cần phải đi giúp mọi người gói hàng nữa.
Cuối tháng 10, tất chân thần kỳ của Triệu Khả Khả đến. Sau khi mặc vào, cô ấy vô cùng ngạc nhiên, lập tức đứng giữa phòng ngủ cho ba người bạn cùng phòng nhìn đôi tất mình vừa mua. Cô ấy chỉ đi một bên chân rồi so sánh hai chân, không thấy rõ sự khác biệt về màu da.
Triệu Khả Khả khoe khoang nói: "Tất này rẻ lắm. Đây là loại dày bình thường không có nhung. Giá sale là 22 tệ. Tớ sẽ mua một chiếc dày vào 11/11. Để xem nào, giá gốc loại dày chỉ có 50 tệ, nếu dùng voucher và phiếu giảm giá thì chỉ còn 40."
"Cửa hàng thần tiên nào thế, màu sắc như thật ấy, cái này chỉ có nhãn hàng lâu đời mới làm được đúng không?!"
"Haha, để tớ nói cho các cậu biết, tớ tìm được một công ty, chỉ cần là sản nghiệp của công ty này thì hiệu quả tốt lắm luôn. Từ nhãn hiệu trang điểm mà tớ đã giới thiệu trước đây đến các sản phẩm chăm sóc da, tất cả đều là của cùng một công ty với thuốc tiêm thẩm mỹ nổi tiếng đấy, tất này cũng vậy. Đồ của công ty này vừa rẻ lại còn dùng tốt nữa! Mua vào 11/11 nha các chị em!”
“Mau gửi link vào nhóm đi, cả link nhãn hiệu chăm sóc da mà cậu từng kể nữa.” Phó Lê vội vàng nói.
Triệu Khả Khả lập tức gửi link của một số cửa hàng vào nhóm, Phó Lê mở từng cửa hàng một, sau đó thêm từng món đồ mà mình thấy thích vào giỏ hàng.
Sau đó, hệ thống nhắc nhở giỏ hàng đã đầy...
Phó Lê tức giận, giỏ hàng rác rưởi này còn hạn chế số lượng? Đánh giá kém!
Cô chỉ có thể cho đồ mình cảm thấy hứng thú còn lại vào mục yêu thích, chuẩn bị 11/11 mua xong nhóm đầu tiên lại mua đồ trong mục yêu thích.
Đêm trước 11/11, Phó Lê chuẩn bị thức đêm mua đồ.
Khoảng thời gian từ 0 đến 1 giờ diễn ra sự kiện lớn, có rất nhiều chương trình giảm giá.
Dù bây giờ giàu có nhưng cô vẫn rất hưởng thụ niềm vui mua sắm như này. Bắt đầu từ trưa nay, cô đã lấy sổ tay và bút ra để tính toán những thứ có thể mua cùng để lập đơn hàng và có được mức giá ok nhất, việc này làm tốn mất hơn hai tiếng của cô, lúc này những thứ trong giỏ hàng đều là những thứ yêu thích mà cô muốn mua.
Đến 0 giờ, Phó Lê vội vàng bắt đầu đặt hàng, nhưng mà lúc này mọi người đều đang tranh thủ mua, mạng đơ không thể load, cô phải đợi một lúc hệ thống mới cho cô mua tiếp.
Phó Lê mất hơn mười phút để đặt những món đồ trong giỏ hàng, sau đó cô thêm tất cả những đồ trong danh sách yêu thích vào giỏ hàng rồi đặt hàng theo mức giá mình đã tính toán trước đó, những việc này kéo dài tận 1 giờ mới xong.
Phó Lê nhìn hơn 70 đơn hàng đã mua, cuối cùng không chịu được nữa nằm xuống an tâm ngủ một giấc. Cũng may mà mai là thứ bảy, không phải đi học.
Sau 11/11, việc chuyển phát nhanh rất nhộn nhịp, nhiều đơn hàng đặt từ sáng sớm đã được gửi đi vào buổi trưa, Phó Lê mua hai đôi tất chân thần kỳ loại dày đã được ship đến ngay trong ngày. Cô mua màu trắng nhất, cảm thấy sau khi đi vào thì lên màu rất tuyệt, cô lập tức xác nhận nhận hàng và viết đánh giá tốt cho chủ shop, còn chụp ảnh hai chân để so sánh rồi khen cửa hàng lên tận trời cao.
Sau đó Phó Lê xem lại những đơn hàng đã được chuyển đi, đột nhiên phát hiện trong đơn hàng chưa vận chuyển, có một thỏi son mà cô đặt chọn sai màu, mua phải màu giống nhau.
Cô lập tức liên hệ với bộ phận chăm sóc khách hàng: Thân mến, tôi mua nhầm màu son, có thể đổi màu son từ 12 sang màu 11 giúp tôi không, làm phiền rồi~
Khi Lục Triết nhận được tin nhắn này, nhìn nickname Taobao quen thuộc, anh mỉm cười trả lời: Ok.
Cô gái ngốc này.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT