Để giảm bớt việc gặp mặt, Liễu Liễu đã tăng thời gian làm việc của mình.
Sau hai lần đến nhà thiền viện để đưa cơm mà đều không gặp được, Liễu Vô cuối cùng cũng rút kinh nghiệm, biết hỏi trước địa điểm đưa cơm trước khi đến.
Khi Liễu Vô tới, Liễu Liễu vẫn đang đứng trên giàn giáo vẽ phác thảo. Cô nghe thấy tiếng thở hổn hển đặc trưng của Liễu Vô, chưa cần nói đã mỉm cười: “Đợi chút nha, tôi vẽ xong sẽ xuống ngay.”
Ánh mắt của cô chưa rời khỏi bức tường một giây nào, tập trung hoàn toàn vào việc phác họa bộ tăng bào của Phật sư Phất Yến. Than chì đã làm tay cô đen nhẻm, nhưng đôi mắt ngắm bức tranh của cô lại sáng rực lên, đầy nhiệt huyết.
Đây là ánh mắt chỉ có khi thực sự yêu thích điều mình làm.
Giác Ngộ đứng quan sát một lát, bỗng cảm thấy một niềm vui lạ.
Lúc còn trẻ, hắn cũng từng ngước nhìn Liễu Chí Sinh như vậy, nhìn ông ấy dùng cây bút than phác họa núi non, biển mây một cách tùy ý. Hình ảnh phóng khoáng ấy đến giờ hắn vẫn còn nhớ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play