Khi Giác Ngộ mang cơm trở về, anh tình cờ nhìn thấy Liễu Liễu đang xách hộp dụng cụ rời đi.
Nụ cười đặc trưng của anh chưa kịp nở ra, đã thoáng thấy khóe mắt cô đỏ ửng. Cô cúi đầu, chỉ chăm chăm nhìn bậc thang, không để ý đến anh, vội vàng chạy nhanh lên xe.
Giác Ngộ quay đầu nhìn về phía Phật đường, rồi lại nhìn theo bóng Liễu Liễu. Chiếc xe thương mại đã lẫn vào bóng hoàng hôn, biến mất không dấu vết.
Chỉ mới hơn nửa tiếng, sao lại thành ra thế này?
Giác Ngộ nhìn hộp cơm trên tay, thở dài nặng nề: Anh còn cố mua hai phần cơm, giờ lại phải ăn một mình rồi.
Liễu Liễu lên phà về núi Lạc Già từ bến tàu. Cô có thẻ nhân viên của Ưu Đàm Pháp Giới nên được hưởng chuyến tàu dành riêng cho nhân viên. Nhưng hôm nay cô không muốn đợi, mà mua vé hành khách, lên con tàu sẽ khởi hành ngay cùng dòng người.
Mùi dầu diesel nồng nặc trên tàu khiến cô cảm thấy nghẹt thở. Liễu Liễu bước từ đuôi tàu lên mũi tàu, tìm một chỗ tựa vào lan can.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT