Cô mím môi, cố tình quên đi chuyện năm 13 tuổi, sau khi vừa trở về từ Nam Thí, cô đã viết thư cho anh nhưng mãi không nhận được hồi âm.
Mười năm là khoảng thời gian quá dài, dài đến mức cô bắt đầu hoài nghi rằng tháng ngắn ngủi đó có phải là giấc mơ hoang đường nhất mà cô từng trải qua. Mọi chi tiết trong giấc mơ ấy dường như đều bị điều khiển bởi ý thức chủ quan của cô, có những điều cô đặc biệt chú ý, có những điều cô cố ý lờ đi. Điều này khiến cô đến tận bây giờ vẫn không thể xác định liệu cảm giác thân thiết, không nỡ rời xa ngày ấy chỉ là một phía từ cô mà thôi.
Những năm tháng họ xa cách, mọi thứ giữa họ đã trở nên mơ hồ, không còn có thể giải thích rõ ràng được nữa.
________________________________________
Bùi Hà Yến khá ngạc nhiên khi nhận ra trong lòng Liễu Liễu lại nghĩ như vậy.
Anh uống cạn chén trà đã nguội từ lâu, lặp lại thao tác pha trà lọc nước, rồi đột nhiên đặt chén trà và lưới lọc xuống, ngồi thẳng nghiêm chỉnh.
Thực tế, theo sự hiểu biết của anh về Liễu Liễu, cô ấy sẽ không bao giờ nói những lời bi quan như thế. Dù là khi Liễu Chí Sinh mất liên lạc trong cơn bão cát, hay khi cha mẹ cô ấy quyết định ly hôn, cô vẫn không bộc lộ sự yếu đuối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT