Vì vậy, anh mới ngầm đồng ý để Giác Ngộ nhắc đến Liễu Chí Sinh.
Giác Ngộ nhìn bên trái rồi nhìn bên phải, tiếp lời: “Lúc đó tôi cũng giống như bây giờ, vừa mới tốt nghiệp chưa lâu. Liễu tiên sinh là người khá dễ gần, rất thích tìm tôi trò chuyện. Có lẽ vì việc vẽ tranh khá cô đơn, nên ngay cả con mèo đi ngang qua trong chùa ông ấy cũng có thể nói vài câu.”
Anh cười mỉm, khuôn mặt đầy vẻ hoài niệm.
Liễu Liễu cũng mỉm cười theo, nhưng nụ cười ấy không hề chạm đến đôi mắt.
Kể từ khi vị trụ trì ở chùa Phổ Ninh nói qua điện thoại với cô rằng Liễu Chí Sinh từng tham gia sửa chữa bích họa tại chùa Phạn Âm, cô đã đặc biệt tìm kiếm thông tin về Liễu Chí Sinh.
Trong những ngày sống dưới chân nghĩa trang, cô cố tình gạt hết mọi chuyện bên ngoài, tập trung sắp xếp cuộc đời của Liễu Chí Sinh thành một dòng thời gian theo tuổi tác và thành tựu của ông.
Chẳng hạn: Năm 24 tuổi, ông cưới Liên Ngâm Chi; đến mùa xuân năm sau, ông đã làm cha của cô; năm 30 tuổi, ông tạm ngừng công việc để đến chùa Phạn Âm vẽ bích họa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT