Bùi Hà Yến nhớ đến lời dặn dò cuối cùng của Liễu Chí Sinh và bắt đầu lo lắng không biết hai năm sau Liễu Liễu có nhận được chiếc chìa khóa đó hay không.
Anh vô thức cau mày, tay nhẹ nhàng gõ lên tay vịn của chiếc ghế tre. Trong đầu anh liên tục hiện lên hình ảnh gương mặt đầy chán ghét của Liên Ngâm Chi và ánh nhìn tan vỡ của Liễu Liễu khi nhìn nhau qua đám đông.
Suy nghĩ quá rối loạn, anh không thể tìm ra đầu mối và cũng không thể gỡ rối được.
Khi anh nhận ra bản thân đang lạc vào mớ bòng bong, mặt hồ mà anh vừa làm phẳng lại nổi lên những con sóng lớn hơn trước.
Nó giống như việc anh lấy ra từ kệ sách một cuốn sách không thuộc về mình. Lẽ ra anh nên đặt nó lại trên kệ, để người khác mang đi, nhưng anh lại vì nhìn thấy những nếp gấp và vết rách trong sách mà không nỡ. Anh muốn làm phẳng những nếp gấp ấy.
Anh không ngừng trải ra, ép phẳng, muốn chỉnh lý mọi thứ xong xuôi rồi mới đặt lại lên kệ.
Nhưng người đang đợi để mang nó đi đã bỏ nó, vì anh không chịu buông tay. Và khi anh mở cuốn sách, anh mới nhận ra rằng phòng sách của mình hoàn toàn không hợp với cuốn sách này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play